《Gặp mặt.》
Lancelot là quý tộc mang tước vị công tước, còn có cả huyết thống hoàng gia, dù chỉ là bà con xa thôi nhưng điều này cũng khiến cho hắn có địa vị và quyền lực cực kỳ cao.
Không chỉ vậy, gia đình hắn cũng thuộc diện nhà mặt phố bố làm to, là tình nhân trong mộng của bao nhiêu cô gái, có vô số người mê muội hắn, không tiếc vì hắn trả giá hết thảy.
Trước khi nhận ra tình cảm của mình với Yến Mạc Thù, Lancelot là một tên ngựa giống với vô số tình nhân bên người, hậu cung của hắn lúc đó có ba nghìn giai lệ như hậu cung của hoàng đế ngày xưa.
Điều này khiến Tinh Mạc Già cực kì phản đối tình yêu của Lancelot với Yến Mạc Thù.
Nhưng Tinh Mạc Già cũng hiểu, nam nhân mà, trước khi tìm được một nửa của đời mình thì mối quan hệ gì chả có, trước khi cưới mà đã thất thân cũng chả có gì lạ, Lancelot lại còn là công tước nhiều tiền nhiều của, địa vị cao, lại có cái mặt đẹp nên vô số cô gái nguyện ý hiến dâng hết thảy của bản thân cho hắn.
Điều mà Tinh Mạc Già thật sự lo nếu Yến Mạc Thù còn sống và cùng Lancelot yêu nhau chính là Yến Mạc Thù sẽ chịu sự xoi mói, khinh nhục và cái nhìn xét nét đến từ các quý cô từng là tình nhân và là người yêu thầm Lancelot.
Địa vị của Lancelot và Yến Mạc Thù cách nhau quá xa, nếu hai người ở bên nhau, tất cả mọi người sẽ cho rằng Yến Mạc Thù quyến rũ Lancelot trước, sau đó sẽ có vô số người nhắm đến Yến Mạc Thù, đặc biệt là những người từng là tình nhân và yêu thầm Lancelot.
Đối với những người này, Lancelot hoàn mỹ vô khuyết, là thần minh cao vời vợi, còn Yến Mạc Thù chỉ là phàm nhân không biết sống chết dám trèo lên giường thần minh.
Đây mới là điều Tinh Mạc Già lo lắng nhất.
Dù Yến Mạc Thù đã chết nhưng Lancelot vì anh mà thanh tâm quả dục mấy năm nay cũng dấy lên vô số lời nghị luận khó nghe, không thể tưởng tượng được nếu Yến Mạc Thù còn sống thì những lời nói đó sẽ còn bẩn thỉu đến mức nào nữa.
Lancelot biết điều này, còn biết rất rõ, không chỉ Yến Mạc Thù bị nói xấu mà Tinh Mạc Già là em trai anh cũng bị liên lụy.
Lancelot vẫn luôn cố gắng đè ép những lời nói không sạch sẽ này xuống nhưng đè được lời này thì lời khác lại xuất hiện.
Vì không thể hoàn toàn xóa bỏ những lời nghị luận này bằng phương pháp ôn hòa nên hắn đã ra tay giết gà dọa khỉ, ai dám nói xấu Yến Mạc Thù và Tinh Mạc Già đều không có kết cục tốt, là nữ hắn cũng ra tay, từ đó những lời nghị luận này mới ít dần đi.
Lancelot lúc đầu chỉ là áy náy và hối hận với người yêu nên mới quan tâm Tinh Mạc Già, nhưng bây giờ hắn hận không thể đem hết thảy tất cả những thứ tốt nhất cho đứa em này.
Sự yêu thương của hắn dành cho Tinh Mạc Già cơ hồ không có cực hạn, hắn yêu chiều tiểu tổ tông giống như đổ thêm một tầng lại một tầng mật ong ngọt lịm lên canh đậu đỏ cực ngọt, lại rải thêm một gò núi đường cát trắng mịn lên đó.
Nói ngắn gọn lại chính là cuồng em trai.
Hắn vẫn luôn khó hiểu tại sao Yến Mạc Thù lại có thể yêu chiều Tinh Mạc Già đến như vậy, nhưng đợi đến khi hắn thay anh chăm sóc đứa bé này mới phát hiện yêu chiều cậu nhóc như thế nào cũng không đủ.
Lancelot gần như chưa bao giờ từ chối yêu cầu của Tinh Mạc Già, lần này chỉ là nhờ tìm người, tuy hắn hơi khó hiểu nhưng vẫn đồng ý, hơn nữa đứa bé này cũng chưa bao giờ đưa ra những yêu cầu quá đáng và gần như tuyệt đối sẽ không, vậy nên đáp ứng hết cũng chẳng sao cả.
Lancelot hay tới Việt Nam thăm Tinh Mạc Già, vậy nên hắn mua hẳn một căn nhà ở ngoại ô, dù trong mắt hắn căn nhà này tuy rộng hơn những căn nhà khác nhưng vẫn quá bé, tiểu tổ tông ở đây sẽ không ủy khuất đấy chứ.
Đối với điều này, Tinh Mạc Già cực kì vô ngữ.
Nói là nhà, nhưng đây kì thực là một biệt thự to rộng, quả thực nó so với những biệt thự khác thì chỉ bằng một phần ba, nhưng cũng rất to so với những căn nhà bình thường rồi.
Y cũng không hay ở đây, chỉ thi thoảng mới tới, nhà rộng mà chỉ có một mình y ở thì cô đơn lắm, vẫn là về căn nhà bé tẹo trong lời Lancelot thì hơn.
"Anh sẽ ở Việt Nam bao lâu?" Tinh Mạc Già hỏi.
Lancelot nói: "Ở đây đến mai, đưa em đi học xong thì anh về."
"Mai em nghỉ rồi, anh tìm được người thì bảo họ tới đây gặp em, nội trong ngày mai."
"Mai là thứ hai mà, trường em có việc gì nên các em được nghỉ à?"
"Không, em nhờ Reese xin mẹ cho em nghỉ, lấy lý do về tình trạng tâm lý của em."
"...!Em chỉ vậy là giỏi thôi."
Tiểu tổ tông không ít lần nhờ Reese gọi điện bảo mẹ em ấy xin nghỉ cho, lý do chính là tâm lý của em ấy hơi không ổn định.
Kì thực tâm lý của tiểu tổ tông đã bao giờ ổn định đâu, đều là em ấy ngụy trang cả, nếu nói ra sự thật thì tiểu tông nghỉ học luôn chứ chả có chuyện cứ vài hôm lại nghỉ đâu.
"À, phải rồi, Lance."
"Sao vậy?"
"Có chuyện em cần xác định."
"Chuyện gì?"
"Anh để em đánh anh nhé?"
"...!Hả?" Em muốn xác định chuyện gì đó thì sao lại đánh anh?
Tinh Mạc Già không để Lancelot ú ớ thêm câu nào, giờ lên nắm đấm.
Binh! Bốp! Chát! Rầm!
Những tiếng động cực kì quen thuộc, các vệ sĩ và quản gia, người hầu của gia tộc Virginia đã nghe rất rất nhiều lần.
Lúc đầu họ sẽ còn thấy cực kì kinh ngạc khi mà tiểu thiếu gia dám đánh công tước, công tước còn không hề phản kháng, để mặc cho tiểu thiếu gia đánh ngài ấy.
Nhưng lâu dần họ lại thành quen, chả còn lạ gì khi công tước bị tiểu thiếu gia đánh nữa, ngược lại sẽ còn ngạc nhiên khi mà tiểu thiếu gia thế nhưng có ngày tốt tính không ra tay đánh công tước.
Tinh Mạc Già đánh một lúc thì thấy đau tay, y dừng lại, hơi thở hơi hỗn loạn do vận động mạnh, vẩy vẩy cái tay đau đớn.
"Đau không?" Y hỏi.
Lancelot nằm vật dưới đất: "Em hỏi thừa thật đấy."
"Ồ, vậy là không phải mơ.
Em đi kiếm gì đó ăn đây, sáng dậy muộn, mới ăn vội cái bánh mì nhỏ đã đi luôn.
Messi, anh dọn phòng hộ em." Tinh Mạc Già nhắn tin bảo mẹ mình rằng Lance tới Việt Nam có việc sẵn tiện tới thăm y, y sẽ ở lại căn nhà ở ngoại ô đến mai mới về.
"Vâng, tiểu thiếu gia." Quản gia chuyên chúc hiện tại của Lancelot - Messilier Casper mỉm cười khom lưng nói.
"Cậu nghĩ Yến Mạc Thù mà cậu gặp chỉ là một giấc mơ thôi à?" Ám Chi Linh hiện thân hỏi.
Ở đây không có người ngoài, ai làm việc cho gia tộc Virginia mà phục vụ cho Lancelot đều biết đến sự tồn tại của nó.
Tinh Mạc Già gật đầu: "Tinh thần của tớ sau khi vào Khu Vực Chết Chóc so với khi ở Trái Đất càng thêm không ổn định, đã tới trạng thái sinh ra ảo giác hoặc đắm chìm vào giấc mơ nên tớ cần xác nhận."
"Vậy cậu cũng không cần phải đánh Lancelot von Virginia chứ, véo má mình là được mà."
"Tớ luyến tiếc làm đau bản thân." Tinh Mạc Già nói.
Ám Chi Linh: "..." Vậy cậu không tiếc làm đau người anh đã để mặc cho cậu trèo lên đầu ngồi sao.
"Cậu để ý xem Lance có biểu hiện gì lạ không, tớ bây giờ không nên dùng bất kì sức mạnh nào."
Ám Chi Linh tuy không hiểu nhưng vẫn phân ra chút tinh thần lực để ý Lancelot.
Lancelot nằm trên mặt đất một lúc rồi chống tay ngồi dậy, hắn chạm nhẹ lên mặt rồi nhăn nhó hết mặt