Tôi lại quang vinh trở thành Sâu gạo của phủ công chúa, loại sâu cao cấp nhất. Trong phủ từ già trẻ lớn bé, cả trai lẫn gái đều rất cung kính tôi. Đương nhiên tất cả những việc đó là nhờ nể mặt Kỳ Tử Hi cả. Có công chúa che chở, tôi mặc định trở thành nữ chủ nhân thứ hai trong phủ công chúa.
Những lúc nhàn hạ không có gì làm, tôi thường thích dẫn theo tiểu Hồng đi dạo bên bờ hồ trong phủ.Trong hồ có nuôi mười chú cá cẩm lý, nhất là những lúc chúng tranh nhau đớp thức ăn trông rất đẹp mắt.
Hôm nay tôi lại tới bên hồ cho cá ăn. Từ đằng xa, chỉ thấy thấp thoáng trên bờ cỏ bên cạnh hồ đang nằm một người nào đó. Áo lụa đỏ thắm, từ xa như một ngọn lửa hồng rực rỡ. Chẳng biết là do ánh sáng hay tại mắt tôi có vấn đề mà lại nhìn thấy màu tóc của người kia là màu vàng.
“A… Nguyệt tỷ tỷ, tóc của người kia là màu vàng kia, thật là l!!” Tiểu Hồng che miệng bật thốt, vẻ mặt ngạc nhiên tò mò không kém.
“Có gì lạ đâu chứ, ta đã từng thấy tóc màu xanh biếc kia kìa.” Chẳng lẽ nước Thiên Di còn có người nước ngoài. Tôi cẩn thận tới gần, bóng người nằm trên cỏ dần dần hiện rõ trước mặt.. Khuôn mặt thâm thúy, làn da trắng nõn, mái tóc dài màu vàng được thả tự do phía sau, rối tung trên mặt cỏ. Thật đẹp!!!
“Không biết màu mắt là màu gì? Tiểu Hồng, hay chúng ta đánh cuộc một ván đi!” tính khí trẻ con bỗng dưng nổi lên, tôi nhìn Tiểu Hồng chớp chớp mắt.
“Đôi mắt đương nhiên màu đen rồi!” Tiểu Hồng đương nhiên chưa bao giờ gặp qua người nước ngoài.
“Ta lại đoán là màu xanh biếc.” Vốn định nói là màu lam nhưng nhìn thoáng mặt hồ xanh biếc, bỗng dưng lòng tôi lại có một cảm xúc mãnh liệt, vậy nên sửa lại ý định. Biết đâu lại là một đôi mắt xanh biếc sâu thẳm như đại dương thì sao?!!
“Tiếc thật, cả hai đều đoán sai, nhà cái thắng hết.” Một giọng nữ có chút khàn khàn vang lên.
Tôi và tiểu Hồng đồng loại xay người nhìn về phía âm thanh phát ra. Nàng lười biếng đứng dậy, tùy ý vỗ vỗ áo lụa trên người. Lại búi mái tóc vàng kim rối tung ra sau đầu, dùng một câu ngọc trâm cố định lại. Khi đã làm xong mọi việc nàng xoay người qua, ngước mặt lên nhìn về phía chúng tôi.
“Ngươi mang kính áp tròng có màu à?” Tôi nhìn thấy một đôi mắt xinh đẹp như hồng ngọc, con người vốn dĩ không nên có màu mắt như vậy. Một đôi mắt xinh đẹp nhưng lại đỏ rực.
“Đó là cái gì? Ê ê hai người các ngươi thua, phần thưởng của ta đâu?” Tính khí trẻ con tinh nghịch, nàng trừng mắt nhìn tôi và tiểu Hồng.
Một đầu vàng kim ánh bạc gần như bạch kim, lại có một đôi tròng mắt đỏ hồng, trừng to tròn tròn. Người trước mắt giống như một chú thỏ con to lớn. Thật sự đáng yêu chết đi được.
“Tôi tên là Ngải Nguyệt, tôi có thể gọi tiểu thư là Tiểu Thố không?” Nhiệt tình vươn tay ra, rất muốn thân thiện bắt tay chào hỏi nàng.
“Phần thưởng của ta đâu?” Tiểu Thố không chút dao động, vẫn trừng mắt nhìn chúng tôi. Có vẻ người nước ngoài ở đây không có thói quen bắt tay. Tôi xấu hổ thu tay lại, cố gắng cười một cách gần gũi nhất có thể.
“Tiểu Thố ~ cô muốn thưởng gì nào?”
“Ta muốn cô đi dạo với ta.” Đôi mắt tròn xoe đảo một vòng, tiểu Thố chỉ vào tôi mà nói.
“Được thôi~” “Không thể.” Tôi và tiểu Hồng trước sau lên tiếng trả lời nàng, nhưng đáp án của chúng tôi lại ngược nhau.
“Tiểu Hồng ~ đã đánh cược thì phải chịu thua.” Giả bộ nghiêm túc như tỷ tỷ dạy dỗ muội muội.
“Nguyệt tỷ tỷ ~ công chúa có lệnh.” Vẻ mặt của Tiểu Hồng cũng nghiêm túc không kém, bên môi mấp máy muốn nói lại thôi.
“Ta mặc kệ, ngươi phải đi dạo cùng ta.” Tiểu Thố nghiêm mặt. tỏ vẻ hung ác bá đạo. Ba người, mỗi người đều kiên trì với ý kiến của bản thân. Không khí có chút cứng ngắc.
“Quận chúa, sao ngài lại trốn tới chỗ này. Vương gia đang tìm người kìa. Cùng nô tỳ đi thôi!” Một tiểu nha đầu bím tóc dài màu nâu vội vã từ xa chạy tới.
“Vội tìm ta cho hắn đưa hòm à?” Tiểu Thố kinh miệt hỏi lại. làm cho tiểu nha đầu kia sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu.
“Quận chúa ~ sao ngài lại có thể nói những lời bất kính như vậy!!” Tiểu nha đầu nhỏ giọng khuyên can, cảnh giác nhìn về phía tôi và Tiểu Hồng. Ánh mắt của tiểu nha đầu dừng lại trên người tôi thật lâu. Tôi để ý thấy ánh mắt của tiểu nha đầu kia từ mới đầu là kinh hãi sợ sệt từ từ biến