Đang nói chuyện,phía nam vang lên tiếng hô quát, tiếng chân dồn dập khói bụi khắp nơi,hai người quay đầu nhìn lại chỉ thấy một đám người cưỡi long mã mặc loại quần áo màu sắc khác nhau bay nhanh đến.Vũ Sư Thiếp hơi hơi kinh ngạc,trong đại hoang quần áo năm tộc khác nhau,quyết không lận lộn.
Ngoại trừ Ngũ Đế và ngũ tộc Thánh Nữ, Ma pháp sư ra thì Kim tộc mặc màu trắng, Mộc tộc mặc màu xanh, Thủy tộc mặc màu đen, Hỏa tộc mặc màu đỏ, Thổ tộc màu vàng,Thường mỗi tộc quần áo có khác biệt một tý nhưng cũng nằm trong phạm vi màu sắc của tộc.Ví dụ như nàng có thể mặc những bộ đồ có hoa văn với tông chủ đạo là màu tím đậm và màu đen.Nhưng đám người đi đường này mặc quần áo đầy màu sắc khác nhau, thật sự hiếm thấy.Trong ngũ tộc nếu không có duyên cớ đặc biệt sẽ rất hiếm thấy đi chung, không biết bọn họ là ai.Đám người này chạy rất nhanh, đảo mắt đã lướt qua hai người họ.
Liếc nhìn thấy một cô gái tóc đỏ mặc áo choàng đen ôm một thanh niên tuấn tú trong lòng tất cả bọn họ khá ngạc nhiên đều quay đầu lại.Một người đàn ông to lớn đã nhìn thấy sừng rồng màu đen trên thắt lưng và con rắn màu xanh trên tai của Vũ Sư Thiếp, sắc mặt liền thay đổi, thấp giọng nói thầm vài câu, mọi người hình như đều rất ngạc nhiên, lại quay đầu nhìn , nhưng ánh mắt đa phần là hèn mọn và khinh bỉ.Vũ Sư Thiếp biết họ đã nhận ra thân phận của mình, đối với ngũ tộc xem mình là yêu nữ nàng sớm tập mãi thành thói quen , xem như hiển nhiên.
Nhưng hôm nay nhìn thấy ánh mắt hèn mọn khinh bỉ của bọn họ, không biết vì sao lại xấu hổ và tức giận, nghĩ nhất thời liền muốn phát tác.Đám người đó không dám nhìn nhiều, liền phi ngựa quất roi bỏ đi trong nháy mắt.Thác Bạc Dã nghĩ trong lòng chính mình nhất định cũng bị đám người này cho là Thủy yêu, và là món đồ chơi của Vũ Sư thiếp, trong lòng hơi có chút xấu hổ,lập tức lại nghĩ: “Thác Bạc Dã, Vũ Sư Thiếp vì ngươi mà chịu nhiều khổ cực, phải vất vã lắm mới cứu được ngươi, ngươi lại để ý những người này nghĩ gì,coi đây là sĩ nhục,ngươi còn tệ hơn cả cầm thú”.
Lập tức cười to nói: “Đám người này thật buồn cười, chưa thấy qua mỹ nam mỹ nữ hay sao mà hâm mộ”.Vũ Sư Thiếp sắc mặt tái nhợt, cười khúc khích nói: “ Ngươi đẹp sao, xấu muốn chết”Hai người không muốn vượt qua đám người kia nên liền làm cho long thú chậm rãi đi.
Nhưng chưa được bao lâu , có âm thanh hét lên từ phía sau lại có một đám người mặc quần áo khác nhau cưỡi ngựa chạy tới, ánh nhìn hèn mọn như đám người trước nhưng có phần kiêng kị Vũ Sư Thiếp, không dám nhìn nhiều vội vàng hướng phía trước chạy đi.Ngắn ngủn một tý thời gian , lại có bốn nhóm người mặc quần áo như vậy chạy qua, Vũ Sư Thiếp chợt bừng tỉnh cười khúc khích nói: “