Hoàng hôn xuống, hai người họ đến trạm dịch.
Trạm dịch khá rộng,có hai tầng, toàn dùng gỗ cứng ,nhìn như một tòa lâu đài.
Ngoài cửa có hơn trăm con Long mã bị buộc dây chặt , bên trong có rất nhiều người , vô cùng náo nhiệt.Hai người dẫn Long thú tới cửa,toàn bộ Long mã rít gào chạy đi.
Sau khi vào cửa, ánh mắt hơn trăm đại hán trong đại điện đều nhìn sang, sắc mặt đại biến, bọn họ nháy mắt với nhau, nhẹ nhàng đặt tay lên binh khí.Hơn một nửa trong số những người đàn ông này là nhóm người mà họ gặp trên đường.Vũ Sư Thiếp uyển uyển bước vào, không thèm nhìn bọn họ, nắm tay Thác Bạt Dã đi thẳng đến chiếc ghế trống trong góc ngồi xuống.Mọi người thấy nàng tựa hồ không có địch ý, chỉ cùng thanh niên áo xanh trò chuyện cười nói, kêu người phục vụ gọi rượu cùng đồ ăn, mới yên tâm một chút, thầm nghĩ: "Yêu nữ này một thân một mình, coi như thật động thủ, chúng ta cũng không sợ,thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.” Lúc này, tất cả mọi người trở lại trạng thái ban đầu.Một lúc sau, bầu không khí căng thẳng trong trạm dịch biến mất hoàn toàn.Mọi người lại bắt đầu uống rượu trao đổi, nói cười ầm ĩ, dần dần quên mất rằng trong góc đó có một Long nữ đến từ Thủy tộc điều khiển các loại yêu thú.Thác Bạt Dã đã không có một bữa ăn ngon trong nhiều ngày, và khi thức ăn và rượu được dọn ra, hắn ăn ngấu nghiến.
Vũ Sư Thiếp cười khúc khích khi nhìn thấy nó.Thác Bạt Dã bị mười lăm đường chân khí đả thông kinh mạch, gân cốt mở rộng, mặc dù bây giờ cơ bắp đã khôi phục lại hình dạng ban đầu, nhưng năng lượng cần thiết lại tăng lên rất nhiều, cho nên khẩu vị của hắn cũng tăng lên.Vũ Sư Thiếp nghĩ: “ Nếu nàng có thể ở bên cạnh hắn mãi mãi như thế này, và nhìn hắn ăn đồ nàng nấu, gì mà Vũ sư Quốc chủ, Thủy tộc Á Thánh nàng đều sẽ không làm, nghĩ đến không khỏi ngây ngốc.Đột nhiên nghe được tiếng kêu thất thanh của một vị đại hán: “Chúng tôi không biết đã vượt qua bao nhiêu chướng ngại vật trên đường đi,mới đến được đây, trải qua tám tòa Mộc tộc thành,thế nhưng một tòa cũng không cho chúng ta thông hành.
Chẳng lẽ Mộc tộc cùng với Thủy yêu cấu kết với nhau?” Hắn ta nắm chặt tay và cười nói: “ Các vị Thủy tộc bằng hữu, ta cũng không phải là nói các ngươi.” Mười mấy vị đại hán mặc đồ đen mỉm cười và nâng chén rượu lên.Áo xanh đại hán nói: “ Tề huynh đệ, Thận Lâu thành và Thủy tộc đã kết thù ba mươi năm rồi, không có giúp Thủy yêu vây công Thận Lâu thành liền không tồi rồi.Đại hán họ Tề tức giận nói: “ chặn tất cả đường tắt, không cho chúng ta qua biên giới , đó không bảo là giúp Thủy yêu đánh Thận Lâu thành sao.” Một đán hán đồ đen nói: “ tại hạ nghe từ một vị bằng hữu Thủy tộc nói: “ Khoa Sa Độ lão yêu đã đưa Thập Tứ Lang đến núi Ngọc Bình tìm Thanh Đế, nhưng không có ai trên núi.
Có vẻ như Thanh Đế là không muốn cuốn vào vũng nước đục này trốn đi rồi, Khoa Sa Độ lão yêu đã gặp Đoạn Dật Khải cuồng nhân Thận Lâu thành ở trên núi.Thác Bạc Dã nghe họ nói về Đoạn Dật Khải hắn liền lập tức vểnh tai lên nghe.
Thanh y đại hán cười nói: “ Đoàn lão đại ta cũng nhìn thấy ngày hôm kia ở chân núi Đông Thủy, hắn cưỡi Bạch Long Lộc chờ người, còn giúp chúng ta giết mấy con Thủy yêu nữa .” Vũ Sư Thiếp trong lòng vừa động, mỉm cười nhìn Thác Bạc Dã, nghĩ thầm thì ra ngày ấy Thác Bạc Dã ở nơi đó chờ Đoạn Dật Khải.
Thác Bạc Dã chỉ cười không nói.Đại hán họ Tề cười nói: “ Nếu lão yêu Khoa Sa Độ và Đoạn cuồng nhân đánh nhau, đó sẽ là một trận chiến đáng xem.” đại hán Áo vàng nói: “ Đoạn cuồng nhân chạy tới núi Ngọc Bình tìm Thanh Đế, đúng thật là kỳ quái, chỉ sợ lần này Thận Lâu thành thật sự gặp khốn cảnh.” Mọi người gật đầu, trên khuôn mặt hiện vẻ lo lắng.
Đại hán áo xanh lại nói: “ Kiều thành chủ liều mạng chém giết Lam Dực Hải Long đã bị trọng thương, mấy ngày trước nghe nói có vài tướng lĩnh tử trận lúc giết Thủy yêu