“Thanh Thanh, anh còn có việc cần xử lý, em ở đây chờ một chút, anh sẽ quay lại ngay được không?”“Có lâu không?” Vừa nghe anh muốn rời đi, Thanh Thanh cảnh giác hỏi, mẫn cảm dựng hết tinh khí trên người cô, sợ anh đi liền không thể gặp lại nhau, cô nắm chặt ống áo của mình!“Đừng sợ, anh sẽ không rời khỏi lâu đài, anh sẽ quay lại ngay.
” Đoan Mộc Nam nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của cô, trong lòng đau nhói, là cô không có cảm giác an toàn với anh, cảm giác tự trách dấy lên.
Anh lại ôm cô, hôn cô một cái rồi mới rời đi.
Thanh Thanh tiễn anh ra tới cửa, nhìn anh đi xuống cầu thang, trong lòng rất buồn.
Nhìn thấy anh rời đi, trong lòng cô vẫn có chút bất an lo lắng, sợ rằng anh đi sẽ không quay về.
Buổi chiều ở Bố Lặc gia.
Nala trở về liền trốn vào phòng ngủ tráng lệ của mình, nằm ngây ngốc trên chiếc giường công chúa.
Người hầu khuyên như thế nào cũng vô dụng, ném loạn tất cả những thứ giá trị trong phòng, còn làm bị thương mấy người hầu bên cạnh.
Sau khi Gemma bị nhận một roi, không dám lên tiếng khiêu khích cô ta, đành phải thông báo cho Bố Lặc bá vương.
Bố Lặc bá vương nghe thấy chuyện, trầm mặc đi đến, con gái của ông ta cũng vì tính tình nóng nảy mà gặp rắc rối, nhưng rất ít khi tự mình trốn trong nhà khóc lóc như vậy, chỉ sợ việc này có liên quan đến chủ nhân của lâu đài thiên nga kia.
Bố Lặc bá vương vừa vào đến phòng liền thấy chén trà và nhiều tác phẩm nghệ thuật có giá trị đã bị vỡ nát và nằm hỗn loạn trên sàn nhà.
Nala nằm lì trên giường khóc ô ô, hiếm khi ông ta thấy con gái mình khóc lóc như vậy.
“Nala, bảo bối của ta, xảy ra chuyện gì vậy?” Bố Lặc bá vương trước nay đều trưng vẻ mặt uy nghiêm với mọi người, nhưng khi nhìn thấy con gái thái độ thay đổi hoàn toàn, đó là thái độ của một người cha đối với con gái.
“Cha, cha đi ra đi, bây giờ con không muốn nói chuyện với cha.
”“Là ai bắt nạt con? Cha sẽ giúp con dạy dỗ hắn một trận!”Nala nghe xong càng khóc dữ dội hơn, cô ta ngồi bật dậy, vừa khóc vừa nói:“Cha, con biết cha quyền thế ngập trời, nhưng có nhiều chuyện không phải quyền lực có thể giải quyết được, cha, hôm nay con thật sự rất hận! hận bản thân sinh ra trong Bố Lặc gia, vì sao con không thể là một cô gái bình thường? Con không muốn người khác đối xử tốt với con bởi vì con có một người cha quyền thế, giàu có một phương, con chỉ muốn một tình yêu đơn thuần! ”Bố Lặc bá vương nhìn thấy con gái bảo bối của mình khóc thành như vậy thì vô cùng đau lòng, nhưng con gái của Bố Lặc bá vương không bao giờ có thể như vậy, không được vứt bỏ gia tốc tôn quý chỉ vì một tình yêu nhỏ bé.
“Hồ đồ, con là ai? Con là người thừa kế duy nhất của Bố Lặc gia, tương lai chính là người đứng đầu của Bố Lặc gia, sao con có thể nghĩ như vậy, từ nhỏ cha đã nói với con, con có thể phạm bất cứ sai lầm gì, nhưng đừng phạm