Ngôn Thanh Thanh ngoan ngoãn gật đầu.
Đôi mắt ẩm ướt quyến luyến, không muốn xa rời và sợ hãi.
Mà Dịch Tuấn đang tiêu hóa câu nói của anh, cô ấy là người phụ nữ của tôi, cả người ngây ngốc như một pho tượng, trước khi anh ta phản ứng lại, Đoan Mộc Nam lại cho anh ta một lời khuyên:“Chú ý giữ khoảng cách.” Nói xong anh rời đi.“Cô...cô ấy...” Nhìn thấy anh rời đi, Dịch Tuấn không nói được lời nào.Sau đó quay đầu lại và nhìn Ngôn Thanh Thanh chằm chằm.
Trong lòng không thể tưởng tượng nổi.Cô gái này đã sử dụng phép thuật gì để trở thành người phụ nữ của đệ nhất thiếu gia thủ đô.Ngôn Thanh Thanh bị anh ta nhìn sởn cả tóc gáy, toàn thân không được tự nhiên.“Anh làm gì mà cứ nhìn tôi chằm chằm vậy.”“Không phải, vừa rồi tôi nghe không lầm chứ, cô là phụ nữ của anh Nam?” Dịch Tuấn gõ vào tai hỏi.“Nếu không nghe rõ có thể hỏi lại một lần nữa nha?” Ngôn Thanh Thanh mím chặt cái miệng nhỏ nhắn, không phủ nhận cũng không xác nhận.“Haha, cũng sắc bén đấy.” Trong bao nhiêu cô gái, cô quả nhiên đúng là mỹ nhân.Chẳng trách Đoan Mộc Nam thích, thì ra anh thích phong cách này, nhỏ nhắn xinh xắn thanh thuần.(cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của tôi, truyện được đăng tải trên /)Chỉ là, dù sao đi nữa hôm nay cũng không nên mang đến đây.
Ở đây có bao nhiêu sói, hổ, anh Nam không biết hôm nay anh giải quyết như thế nào?Chẳng lẽ trái ôm phải ấp sao?“Em gái, em và anh Nam quen biết lâu chưa?”“Tên tôi là Thanh Thanh.”“Ồ, Thanh Thanh...em và anh Nam quen lâu chưa?”“À, hôm ở quán bar tôi say rượu...Từ lần gặp mặt chính thức đến bây giờ...mười ngày.” Thanh Thanh không muốn nói, nhưng anh ta là bạn thân nhất của Đoan Mộc Nam, dù sao trước hay sau anh ta cũng biết.Phồng má suy nghĩ.“Hai người gặp nhau ở quán bar?”“Đúng vậy.” Đó là nơi hai người gặp nhau lần đầu tiên.Cô hầu gái, mới quen được mười ngày? Dịch Tuấn có thể hiểu sơ bộ về tình huống này.“Thanh Thanh, em muốn vui đùa cùng anh Nam bao lâu?” Kiểu con gái này chắc không thể có quan hệ lâu dài được.“Có lẽ là không lâu lắm.” Cô nghĩ thầm tốt nhất là nên trở về trước khi trường học tắt đèn.“Anh Nam cũng có ý đó?” Có phải vì Thái Anh không có ở đây nên anh tùy tiện tìm một người để chơi đùa?“Anh có thể hỏi anh ấy.” Thanh Thanh nhìn anh ta bằng ánh mắt trong veo nói.“Vậy là tốt rồi.”Dịch Tuấn ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Thanh Thanh, duỗi thẳng đôi chân dài của anh ta.“Tốt cái gì?” Thanh Thanh nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của anh ta.“Ồ, cô có biết bên trong phòng đó...” Anh ngoẹo cổ, nghĩ dù sao cô cũng không phải cô gái nghiêm túc, nói cho cô cũng không sao.“Cô có muốn biết chuyện tình cảm của Đoan Mộc Nam không?” Dịch Tuấn nhìn Ngôn Thanh Thanh trông một mặt thanh thần, có lẽ cô không biết cô đang ở vị trí nào trong lòng Đoan Mộc Nam.“Anh ta...có sao?” Không biết tại sao khi nghe Dịch Tuấn nói chuyện tình cảm của Đoan Mộc Nam, tim cô nhảy thình thịch, cô thật sự không biết gì về anh, không biết anh thích gì, ghét gì.Vừa vặn lại có cơ hội, từ miệng bạn anh tìm hiểu một chút về anh.“Này, xem ra cô thật không quá hiểu về anh Nam của chúng tôi.” Anh ta còn tưởng rằng cô gái này trẻ người non dạ, xem ra cần phải phổ cập cho cô một số kiến thức.
Tình huống hôm nay đúng là hào hứng, Đoan Mộc Nam đột nhiên mang một cô hầu gái đến, điều này thật thú vị, mà anh ta giờ này lại đang nói chuyện với người phụ nữ của Đoan Mộc Nam.“Anh Nam