Trước khi đưa nó cho Đại Cathay, Ma Tùng Quân đã đọc qua một lần và nhận thấy mình lại bị con chim lợn chết tiệt trong đầu lừa một vố.
Điều kiện để có thể tu tiên, đó chính là linh khí, thế giới này bắt buộc phải có linh khí mới có thể tu tiên.
Thế giới này, cái quái gì cũng có, nhưng là đã từng thôi.
Linh khí thì suy đồi, thứ hiện hữu nhiều nhất chính là nguyên tố ma thuật.
Còn linh khí, chỉ một số nơi hiếm hoi có sự hiện diện của long mạch mới có linh khí.
Ví như ngọn núi của Viên tộc chẳng hạn, nơi đó có linh khí.
Nhưng cứ để nó thoát ra bên ngoài, sớm muộn nó cũng sẽ thất thoát ra hết.
Vì thế phải biết thêm cả trận pháp gì đó để tụ tập linh khí về một chỗ, rồi sống trong môi trường có linh khí thì mới có thể tu tiên một cách dễ dàng được.
Không có linh khí, chuyện tu tiên đối với Đại Cathay là vô nghĩa.
Trừ phi hắn chịu ở lại Viên gia, nhưng Viên gia từ ngày hôm qua đã hoàn toàn phong bế lại lối ra vào rồi.
Lý do là vì Hắc Y Nương Tử đã phá đại trận phòng hộ của bọn họ, nếu cứ để lộ ra lối đi, kiểu gì cũng bị Lang tộc mò tới.
Thay vào đó xóa luôn cả lối đi trong vòng hai năm, khi nào cần thì mở lại để ra ngoài sau.
Làm chuyện đó hiển nhiên rất tiêu tốn tài nguyên vốn đã ít ỏi của Viên tộc.
Nên việc Đại Cathay vào trong đó để tu tiên gần như là chuyện không thể.
Bao nhiêu lần rồi, hắn vẫn bị con Phiền Bỏ Mẹ này lừa.
Cay nhất là khi nó bán cho hắn xong, nó mới giải thích ra tường tận sự việc.
[Túc chủ đừng nghĩ oan cho Phiền Bỏ Mẹ, Phiền Bỏ Mẹ còn chưa nói xong, túc chủ đã mắng Phiền Bỏ Mẹ.
Người ta cũng biết tổn thương chứ bộ...]
Giọng Phiền Bỏ Mẹ thút thít trong đầu Ma Tùng Quân.
“Thế mày có cách giải quyết à?”
[Đương nhiên là có, nếu không thì sao Phiền Bỏ Mẹ có thể bán một món đồ vô dụng cho túc chủ được.]
Phiền Bỏ Mẹ làm mặt chim cú cười nhe răng nói.
“Nói nhanh đi, mày còn mập mờ nữa, sau này đừng hòng dụ tao mua cái gì!” – Ma Tùng Quân hừ hừ thành tiếng.
[Thực tế nguyên tố ma thuật và tất cả những vật chất xung quanh chúng ta đều là linh khí.
Nhưng chúng là linh khí đã chuyển hóa.
Muốn đưa nó về dạng linh khí vô tính (Không thuộc tính) để hấp thu, phải có một vài quyển pháp đặc biệt.
Trong đó Thực Hỏa Linh Thụ Quyết là một trong số chúng.]
[Túc chủ chỉ cần hỏi Đại Cathay sơ qua.
Phiền Bỏ Mẹ tin Đại Cathay không ngốc đến thế, hắn tin rằng có thể tu tiên nên mới vui mừng đến vậy.]
Lúc này trên màn hình điện thoại của Đại Cathay hiện lên mặt chim cú, nó líu ríu cái gì đó với Đại Cathay rồi hắn ta đi đến trước mặt Ma Tùng Quân cười hà hà nói:
“Quân ca, tin đệ.
Đệ có thể tu tiên được, hơi khó khăn một chút, nhưng ít ra tương lai đệ vẫn có đất dụng võ ha ha!”
Nói rồi Đại Cathay kể cho Ma Tùng Quân nghe về quyển Thực Hỏa Linh Thụ Quyết.
Quyển sách này gồm hai phần, quyển Ma Tùng Quân đưa cho Đại Cathay là quyển đầu tiên.
Nó sẽ giúp Đại Cathay nhập đạo tu tiên bằng cách hấp thu lửa.
Quyển đầu tiên nói về việc tạo ra một hạt giống linh hỏa từ trong cơ thể và nuôi dưỡng nó bằng lửa và máu của người luyện nó.
Sau khi nó nảy mầm, thì khi hỏa thụ hấp thu lửa bên ngoài, nó sẽ chuyển hóa thành linh khí dạng hỏa cho chủ nhân hấp thu.
Nó cũng sẽ giữ lại một phần để tiếp tục phát triển.
Cứ thế, chỉ cần linh hỏa thụ ngày một lớn, Đại Cathay sẽ ngày một mạnh.
Bất quá vấn đề cũng không dễ như vậy, lửa càng mạnh nó mới càng phát triển nhanh.
Nếu dùng lửa thông thường, sợ rằng cả ngàn năm nó cũng không thể phát triển thành cái cây cao đến cổ được.
Cái gì cũng có lợi và hại, nếu linh hỏa thụ bị kẻ khác cướp mất, chủ nhân sẽ bị tổn thương căn nguyên linh hồn.
Vì cái cây đó đã liên kết linh hồn với người dưỡng thành ra chúng.
Quyển sách này một phần chỉ nằm ở cấp Lam cũng là vì nguyên do trên.
Chuyên trang đọc truyện * ТRUMtru yen.v И *
Nó khá khó khăn trong việc tu luyện khi phải cho cái cây đó nuốt lửa thì mới phát triển được.
Bất quá Ma Tùng Quân không hiểu rằng thực tế phẩm chất của quyển sách này nếu so với thời đại khô kiệt linh khí hiện nay thì nó mới là sách thượng cấp.
Bởi có sách tốt hơn nữa,