[Đinh!]
[Nhiệm vụ phụ tuyến khởi động.]
[Túc chủ vui lòng ấn vào thanh nhiệm vụ để xem.]
Vừa ăn cơm xong, chưa kịp kéo xong điếu thuốc thì đã có nhiệm vụ hiện lên.
Không nghĩ ngợi gì nhiều, Ma Tùng Quân trực tiếp ấn vào.
[Nhiệm vụ phụ tuyến.
Tên nhiệm vụ: Thay trời hành đạo.
Thông tin nhiệm vụ: Diệt băng nhóm côn đồ trong thành An Sương để tạo phúc cho dân.
Yêu cầu nhiệm vụ: Tiêu diệt hoặc phế bỏ 36 tên côn đồ trong chợ Xóm Chuột.
Độ hoàn thành: 0/36
Phần thưởng nhiệm vụ: +10 ô trống trong túi trang bị.
+100 trọng lượng trong túi trang bị.
Độ khó: Lục.]
“Ồ? Cũng đang định đi giải quyết bọn này.” – Ma Tùng Quân ngạc nhiên nói.
Quả thực hắn cũng đang tìm bọn này giải quyết chúng trong một lần.
Đã có nhiệm vụ thì hắn sẽ giải quyết luôn trong hôm nay, 10 ô trống trang bị giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi cho Ma Tùng Quân vậy.
Khi 100 ô trang bị của hắn đều bị chật cứng vì mấy món đồ lặt vặt.
“Huyết Phong, có việc làm đây.
Muốn làm không?”
Lúc này Huyết Phong đang ngồi bên cạnh Lưu Béo xem hắn rèn rèn đúc đúc thì nghe Ma Tùng Quân gọi lấy.
Ngay lập tức Huyết Phong chạy đến đứng thẳng người trước mặt Ma Tùng Quân.
“Có việc gì thế Quân ca?” – Huyết Phong hồ hởi hỏi.
Nhìn cái vẻ mặt sung sức của Huyết Phong, Ma Tùng Quân có chút ghen tỵ.
Thằng nhõi này còn tuổi trẻ, còn sung sức.
Sáng giờ vừa đánh người, vừa xây tường vừa vá đường.
Bây giờ vẫn còn hừng hực sức trai trẻ.
Thôi thì cái việc nó giỏi nhất chính là dánh nhau, nên dắt nó đi vậy.
“Đi giải quyết đám côn đồ.
Chắc chắn chúng ở trong cái chợ Xóm Chuột gì đó.
Giờ chúng ta đi tìm chúng, giải quyết cái lũ đó một lần luôn.” – Ma Tùng Quân nói.
“Đi bây giờ luôn đi Quân ca.
Đệ ngứa tay lắm rồi, sáng nay đánh vẫn chưa đã.” – Huyết Phong bẻ xương tay rôm rốp nói.
“Đánh vừa vừa thôi, bọn này đều là người bình thường.
Không phải Ma Pháp Sư đâu mà đánh thẳng tay.
Đời sau cho chúng nó khuyết tật, làm ăn xin là được.”
Nói rồi Ma Tùng Quân đứng dậy vươn vai một cái.
Vừa hay con Gâu đang nằm dưới chân hắn, Ma Tùng Quân bước một bước dẫm phải đuôi con Gâu khiến nó ẳng ẳng lên liên hồi.
“Im mồm đi, ai mướn mày nằm đó ngáng đường.
Ở đây trông xe.
Có thằng nào đến phá đám thì cắn bỏ mẹ nó.” – Ma Tùng Quân đá đá vào mông con Gâu nói.
Dạo này hắn rất ít khi thấy mặt con Gâu, chỉ có đến giờ ăn thì mới có mặt.
Bình thường cũng chơi trò biến mất giống hệt con Meo.
Chẳng lẽ hai đứa này dắt nhau đi trộm gà bắt chuột gì đó mà mình không biết hay sao? Có lẽ hôm nay vừa về thấy bầu không khí không đúng cho lắm, nên con Gâu quyết định nghỉ đi chơi một ngày.
Rất nhanh Ma Tùng Quân bỏ chuyện đó sau đầu.
Dặn hai đứa nhỏ trông xe, nếu có kẻ xấu thì cứ la lớn là được.
Phòng trọ của Mạo Hiểm Giả cũng ngay bên cạnh, nhân viên bên trong cũng là Mạo Hiểm Giả, mấy tên côn đồ bình thường chắc sẽ không động chạm gì được sau sự việc ngày hôm nay.
— QUẢNG CÁO —
Event
Vả lại hắn cũng để cho Phiền Bỏ Mẹ theo dõi biến động của Yên Nhược Đan và Yên Nhược Tuyết.
Nếu có chuyện gì hắn sẽ chạy về ngay.
Huống chi Ma Tùng Quân còn để lại mấy viên ma tinh thạch hệ hỏa và băng để cho hai con bé tự vệ.
...
Giờ là đầu giờ chiều, khu chợ cũng đã vắng bóng người qua lại.
Ở đây chỉ náo nhiệt nhất là buổi sáng sớm và khi trời về chiều.
Đúng như cái tên của nó, chợ Xóm Chuột.
Vừa bước vào chợ Ma Tùng Quân đã thấy cả đàn chuột nối đuôi nhau chạy trốn khắp nơi.
Đi qua mỗi gian hàng đang khép hờ cửa là lại, thì trông thấy không ít chuột chui ra từ mấy thùng rác cạnh đó.
“Vắng quá nhỉ?” – Ma Tùng Quân nói.
“Vắng thật.” – Huyết Phong gật đầu.
“Thấy cái nhà ở cuối trọ kia không?” – Ma Tùng Quân chỉ tay về căn nhà gỗ được xây khang trang ở cuối chợ, nó khác hoàn toàn với những gian hàng xập xệ xung quanh.
Chợ Xóm Chuột thực tế không lớn, chỉ dài khoảng trăm mét.
Cả chợ chỉ có hai đường đi, bốn dãy gian hàng nằm hai bên.
Ở cuối chợ chính là một căn nhà gỗ khang trang, khác biệt hoàn toàn với xóm chợ rách nát này.
Tuy nói là khang trang, nhưng chỉ là khang trang so với khu ổ chuột đây thôi.
Nếu so với những căn nhà ngoài phố, thì căn nhà kia miễn cưỡng được coi là nhà.
“Để đệ lôi chúng ra.” – Huyết Phong xoắn tay áo lên nói.
“Đừng, nhà dân thì tránh, nhà này thì chúng ta phá một chút.”
Ma Tùng Quân cười hắc hắc nói.
Dứt lời, tay hắn co lại, khoảng cách này vừa đủ 50m.
Đủ cho tầm đánh.
“UỲNH!!!”
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Huyết Phong thấy rõ được trước mắt xuất hiện một nắm đấm không khí cỡ lớn, trong khoảnh khắc đó nó lao thẳng đến căn nhà kia.
“Rầm rầm rầm ...”
Một chuỗi âm thanh đổ nát vang lên.
“Động đất, động đất hả?”
“Động đất cái gì, gió lớn như thế chắc chắn là bão.”
“Có chuyện gì vậy?”
Khắp khu chợ, không ít người đang ngủ bị tiếng động đánh bật dậy khiến họ nháo nhào chạy ra ngoài nhìn xem.
Vừa hay chứng kiến được cảnh tượng căn nhà khang trang nhất khu Xóm Chuột đã đổ nát.
— QUẢNG CÁO —
Event
Thứ chạy ra đầu tiên chính là đàn chuột bên trong đó.
Tiếp đến mới là con người, vài tên gương mặt bặm trợn lồm cồm bò khỏi đống đổ nát kia.
Đang yên đang lành tự dưng sập nhà khiến bọn họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chợ Xóm Chuột náo nhiệt hẳn lên, người người đi ra chỉ chỏ về phía mấy tên côn đồ.
Đa phần đều là hả dạ khi trông thấy nhà bọn chúng bị sập.
Tuy nhiên chỉ là nói nhỏ với nhau, chẳng ai dám lớn tiếng cười vào mặt chúng.
Bất quá vẫn có vài trường hợp xu nịnh, kẻ hèn mọn chạy đến giúp đỡ bọn chúng ra khỏi đống đổ nát.
Đám côn đồ có kẻ chỉ bị xây xát chút đỉnh, có kẻ bị thương đến gãy tay, có kẻ thì u đầu chảy máu.
Trông khá thảm hại.
“31 32 33 34 ...!còn hai đứa nữa đâu nhỉ?”
Ma Tùng Quân chỉ chỉ tay, mắt híp lại đếm số lượng của mấy tên có màu đỏ.
Trên hệ thống cũng hiển thị có 34 tên.
Nhưng khi nhìn sang thanh