Thảo Hương theo những gì phò mã dặn dò tìm đến cửa sau của hang động sâu nhất lúc này, bởi cửa sau không có Cốt Cổ Trùng nhưng lại có hết thảy 7 loại độc trùng khác nhưng chỉ là cá thể không phải tập thể.
Đi khoảng 100m từ cửa sau của động, loại đầu tiên chính Xích Nhện, loại nhện cực nhỏ nhưng cũng cực độc, cách tốt nhất là đốt để bắt giữ lấy Xích Nhện.
Ngọn lửa khai mở cửa động, Xích Nhện chịu nóng rất giỏi phải mất nữa giờ mới chịu lòi mặt ra, thế nhưng Thảo Hương chưa kịp bắt lấy lại có một người tóm lấy, rất nhanh ngay cả nàng cũng vô cùng kinh ngạc.
"Ngươi là ai?"
"Cô nương là lần đầu đến đây đúng không?"
"Đúng vậy, ta là Thảo Hương là người của trưởng công chúa phụng lệnh đến đây!"
"Mục tiêu là Cốt Xuyên Nhãn đúng không?"
"Rốt cuộc ngươi là ai?", Thảo Hương rút đoản kiếm thủ thế ngắn ngừa bị tấn công.
"Đúng vội đừng vội, hôm nay ta đến trả lễ cho Vệ Minh ca ca thôi không vướng đến các ngươi, nếu như không phải thành thân với trưởng công chúa thì ta sớm đã có thể thành tiểu thiếp của ca ca rồi!", giọng nói đầy yêu thương tưởng niệm hồi tưởng.
"Ngươi và phò mã có căn hệ gì, NÓI MAU"
"Ta là Song Tuệ, ân nhân của ta là Vệ Minh ca ca ta nghe nói người của ca ca sẽ đến lấy Cốt Xuyên Nhãn không nghĩ người tới lại là một cô nương, so với ta còn kém xa"
"IM ĐI", bị đem ra so sánh Thảo Hương vô cùng khó chịu, bởi nàng ghét nhất đem ra so sánh còn so sánh nàng về phần thua nữa chứ, "Ngươi đừng có cướp đồ của ta, mau trả Xích Nhện lại đây!"
"Ai lấy trước là của người đấy, chỉ trách ngươi không nhanh bằng ta mà thôi"
"NGƯƠI ...."
Thảo Hương không màn đến lờ nó của khách không mời ấy nữa, tức giận nổi lên bừng bừng rời đi, theo như lời dặn dò lần này phải đối diện 3 trong 7 cổ trùng độc, phải thật nhanh vượt qua đi theo bát quái trận đồ nếu không sẽ bị hạ.
Song Tuệ cũng không ngu gì không đi theo bước chân của Thảo Hương, nhưng nhìn lại cổ trùng độc bất cảnh giác lại muốn thu làm của riêng, vì cái THAM ấy mà nhận một vết cắn từ Bạch Xà không rõ từ đâu xuất hiện.
Đánh động cùng lúc 3 con, Thảo Hương tặc lưỡi khởi động bộ phạm, "Chi Lăng Thiên Bộ"
Rất nhanh Song Tuệ nằm trong tay nàng, không những thế còn rất nhẹ nhàng đem thứ không hiểu chuyện kia xuyên qua còn nhanh chóng giải độc, băng bó, "Từ đây không được manh động nếu muốn giữ mạng sống"
"Tại sao ta phải nghe theo chứ?"
"Ta ném lại cho bọn chúng"
"Được được ta nghe ta nghe"
3 chặn đường cuối cùng, Song Tuệ