Biên cương chiến loạn bởi Ka San nhiều lần không thú được lại bị một tên cướp trắng trợn không chỉ mỗi một mình người này mà còn có sự hậu thuẫn của Can Dương vì cảm thấy mình bị sĩ nhục đường đường là đệ nhất kinh thành lại thua một cống phẩm hạng ưu, cả hai sẽ không làm nên chuyện nếu thiếu vắng bên Định Hoàng Triều để Trương Liệt cùng Vĩnh Thừa Ân ban đầu cùng nhau ra trận không suy nghĩ lại hợp tác đều chính là muốn lấy lại uy nghi của mình, cướp ngôi giằng xé trưởng công chúa trong tay mình.
Nhưng cả 4 đều là kẻ bị điều khiển, hoàng hậu bày mưu để cả 4 tiến đến hòng quấy nhiễu đến khi đã đủ đích thân nàng sẽ lên tiếng cứu giá mà được muông ngàn ca tụng với hình tượng cũng đi nhanh hơn một bước, nắm giữ người có khả năng chiến đấu nhất tiên thú Minh Châu nàng không phải kẻ ngu mà không tận dụng, đưa Hồng Trúc đến cùng là do Minh Châu ngây thơ không biết gì gây nên cũng chả hay tin phụ thân nàng đang nằm ở trên giường cố cứu lấy những hơi sống ít ỏi
Vệ Minh chính là hôn mê sâu trong tiềm thức của mình những mảng kí ức như cuộn băng trôi đi những dấu ấn của cuộc sống mình cũng được xem lại và hơn bao giờ hết nhìn lại một Minh Châu khóc đến thê thảm chỉ mong cứu vớt lại những sai lầm lúc nhỏ của mình, Vệ Minh càng đau lòng trong đó nghe đến một người có thể giúp đỡ nhưng người này không phải con người mà là yêu quái nếu kí kết với yêu quái con người sau này chính là thức ăn của nó, một con chim màu đỏ kì lạ gọi là Xuân Lan nhân duyên với yêu quái này sẽ đến vào tháng sau nếu như bây giờ cứ xem như vậy e rằng không kịp mất
Không xem nữa không hồi tưởng nữa Vệ Minh quyết định đi đến giữa chúng cứ đi mãi đi mãi không thấy đích đến nhưng bản năng biết rằng cuối con đường sẽ thấy được một câu trả lời cho tất cả những câu hỏi của mình
*Biên cương*
Tất thảy binh lính cung nghênh trưởng công chúa trên lưng bạch mã mặc giáp bạc muốn uy nghi bao nhiêu liền có bấy nhiêu, muốn người khác phục tùng liền có người vì khí chất mà phục tùng, trưởng công chúa đến bất thình lình làm cho Trương Liệt cùng Vĩnh Thừa Ân giựt mình sợ hãi không phải sợ mình lộ ra mà chính là không kiềm được dã tâm mà không làm theo đúng kế hoạch đã đưa ra ban đầu
"Tham kiến trưởng công chúa, trưởng công chúa vạn tuế vạn vạn tuế"
"Bình thân, bổn cung đến chính là không báo trước Vĩnh tướng quân cùng Thừa đại nhân nhiều ngày thất thủ yếu mệt nay bổn cung cho hai người nghỉ ngơi không màng đến chính sự nữa, nơi này đã có bổn cung lo liệu hồi kinh bảo vệ an nguy của hoàng thượng cùng HOÀNG HẬU"
Hai từ "Hoàng Hậu" Định Hoàng Kha Uyên nhấn mạnh làm cho hai kẻ kia không lộ mà giựt mình, bởi cả hai à không phải mà là cả bồn đều nghe theo chỉ thị của hoàng hậu nương nương Oa Ngân San, Vĩnh Thừa Ân đứng ra nói
"Bẩm trưởng công chúa hạ thần muốn ở lại vì dân chúng mà nguyện hi sinh"
Trương Liệt cũng không thua kém, "Thần cùng Vĩnh đại nhân quyết không vui bước, quyết cùng tất thảy giữ vững biên cương bảo vệ tất cả"
Hương Thảo thoát một cái đem cổ họ mà cứa một đường dài, "Hai người các ngươi yếu như vậy ở lại chỉ vướng tay vướng chân công chúa"
Vĩnh Thừa Ân tái mặt cả người quỳ xuống đất mất toàn bộ hình tượng riêng Trương Liệt xoay người rút kiếm khỏi bao định cùng nữ tử kia đấu đá một phen hắn không cam tâm, thế nhưng thanh kiếm chỉ chém được hư ảnh rồi kiếm tự quay đầu lại đâm ngược lại chủ nhân của mình nhanh đến nỗi người xung