Ta Biết Sai Rồi

Chương 3


trước sau


Trưởng công chúa không nghĩ bản thân đã thu hoạch quá lớn, câu chuyện của phò mã khi phò mã đến từ một nơi khác rất thú vị vốn là nơi thuộc về Vệ Minh, những thứ đều khác biệt và ai mà ngờ công chúa thu được là một đại minh tinh điện ảnh, của cải không thiếu, đang tận hưởng kì nghỉ của mình thì rơi xuống nơi này thành cống phẩm.

Cả hai người trong tân phòng nghe kể về thế giới hoa lệ kia, đến khi tiếng gà gáy làm cả hai giật mình, đôi mắt của đại công chúa đã thâm nhẹ.

"Phò mã cũng nên nghỉ ngơi, bổn cung sẽ nói lại hoàng thượng chuyện của phò mã để giúp phò mã về nhà, với lại bổn cung nên đến thăm nhà của phò mã một chuyến"

"Không, cùng ngủ", Vệ Minh dứt khoát kéo công chúa lại giường, tự nhiên như muốn xé cả y phục

Trưởng công chúa nhìn nghi ngờ, "Không biết?"

"Thật sự quá phức tạp"

"Phức tạp? Đơn giản như thế nào?"

"Trung y trắng rất đơn giản tuy quá lộ liễu"

"Đúng vậy"

Từng nút thắc cởi xuống, y phục đỏ thẩm từng chút một tuột xuống nặng nề, Vệ Minh hạ được nặng nhọc liền trèo lên giường

"Nhanh đi công chúa"

Một điều khác biệt hoàn toàn lúc đầu nàng thấy hắn, nàng vừa chui vào trong chăn thì ai đó ôm lấy nàng, mùi sữa xông thẳng vào mũi nàng, "Phò mã"

"Công chúa để ôm chút đi, sẽ nhanh chóng ngủ thôi, ôm ôm sẽ rất dễ ngủ"

Từng chút một hai người xít lại gần với nhau, Vệ Minh hoàn toàn ôm cái thân hình đẹp kia vào lòng an giấc hòa lẫn cùng mùi hương bình an đi vào giấc ngủ, còn nàng công chúa đã bị đầu độc những thứ sẽ trãi qua đêm tân hôn mà hồi hộp không ít rồi cái hơi thở đều đều làm tâm nàng có chút an tâm lại không vừa ý.

Sáng người trong cung không dám náo động chỉ là hành động của tân phò mã hết sức khác người, phải mất một thời gian để chiêm ngưỡng vẻ đẹp trời ban cho người này.


Vệ Minh thức dậy rửa mặt, bắt đầu luyện tập thể dục và đương nhiên với cái bộ trung y kia đã là khác người còn có thêm mấy cái động tác không giống ai kia, nhưng có thể thấy cách luyện tập đấy rất tốt.

Trong tâm đang dằn vặt, "Nhất dáng nhì da nhất định phải cố gắng giữ, sau này quay lại còn mấy cái hợp đồng nữa. Tự dưng xuất hiện một cô vợ hết sức xinh đẹp lại giàu có mình thật giống mấy kẻ được bao nuôi, trốn không được thì đành chấp nhận sống như vậy thôi, cầu mong là được sống bình yên"

Hoàng đế bỗng thấy lạ lẫm khi xuất hiện một mỹ nam mặc trung y chạy bộ ngang qua mình mà không nói lời nào, quả thực không nghĩ hoàng tỷ một thời sáng suốt lại hi sinh lấy một nam sũng cống phẩm.

"Các ngươi đứng đây đợi trẫm, không được lệnh của trẫm nhất định không được lên tiếng hay làm bất cứ điều gì."

"Tuân lệnh."

Nói rồi ngoại báo cởi ra chỉ mặc trung y chạy theo đại tỷ phu của mình, cố gắng chạy vượt mặt thế nhưng chả bao lâu thì lại thở không ra hơi, Vệ Minh đương nhiên phải chú ý đến người chạy cạnh mình rồi.

"Tiểu đệ đừng chạy như vậy sẽ bị sốc bụng đấy, còn nữa đệ đừng vừa chạy xong đã ngồi xuống thở dốc như vậy, không thì nhất định sẽ đau cơ đấy.", Vệ Minh kéo dậy rồi hướng dẫn cho thả lỏng cơ thể

"Tỷ phu đây là làm gì?"

"Vậy tiểu đệ là hoàng đệ của công chúa sao, nói sao nhỉ ta đang luyện cơ thể, dưỡng một thời gian dài làm các cơ trở nên mềm nhũng"

"Tỷ phu biết võ công sao?"

"Võ công thì ta chỉ biết một chút và đương nhiên đây là ở quê nhà ta học có thể phòng thân mà thôi."

"Vậy so với mấy ngự lâm quân thì tỷ phu có mạnh hơn không?"

"Không không ta không mạnh như vậy được nhưng ta nhanh hơn bọn họ một chút."

Vệ Minh đưa ống tre đựng nước cho hoàng thượng cười tươi, "Đệ nên uống nhiều nước vào buổi sáng, giờ này chắc công chúa đã tỉnh rồi, ta đi xem người thế nào hôm qua có thức khuya đôi chút."

"Đa tạ tỷ phu."

"Tiểu đệ nếu là hoàng đế nhất định là một đế vương hiền lành và đấy là điều tốt, thế nhưng khi đã làm hoàng đế hiền quá lại không tốt nhưng ra tay quá mạnh lại không nên, trong nhu có cương, trong cương có nhu."

"Tỷ phủ?"

Hoàng đế không hiểu lắm thế nhưng đã đến giờ chầu rồi, hôm nay rất có thể đại công chúa sẽ không nhiếp chính mà nghỉ ngơi.

Lúc trở về tẩm cung của trưởng công chúa thì thấy người đã dậy, đang được nô tì vấn tốc chuẩn bị cho giờ chầu, Vệ Minh cười tươi đi đến

"Công chúa sớm."

"Phò mã mới sáng đã chạy đi đâu về vậy."

"Ta đi rèn luyện lại cơ thể, còn nữa ta gặp hoàng đệ của công chúa nữa, tiểu đệ ấy rất ngoan."

"Thế nhưng phò mã đừng có mặc mỗi trung y chạy loạn khắp hoàng cung như vậy."

"Mặc nhiều sẽ nóng lắm, còn nữa sẽ vướng víu bất tiện, yên tâm trung y này ta đã cột chặt không rơi được đâu, hôm nay trở về bình an mà."

"Phò mã nếu như bổn cung cũng như vậy mà chạy khắp nơi liệu có ổn không?"

"Không nhất quyết là không ổn."

"Vì sao phò mã làm được mà bổn cung lại không làm được."

"Bởi nếu như công chúa làm vậy thì sẽ làm loạn cả nơi này sao."

"Bây giờ phò mã đã là một mặt khác của bổn cung, phò mã làm vậy không phải cũng sẽ làm loạn nơi này sao."

"Nhưng mà bản thân có thấy gì đâu"


"Vậy từ ngày mai bổn cung cũng như phò mã mà ra ngoài được không?"

"Không được, công chúa là công chúa không được"

"Vậy nói bổn cung nghe xem lần này phò mã nên xử lý thế nào"

"Là ta sai rồi, công chúa"

"Sai chỗ nào?"

"Ăn mặc không tốt"

"Và không định sửa lại?"

"Nếu mặc nhiều sẽ nóng chết mất, công chúa."

"Vậy nếu nói đủ 10 lí do ăn mặc như thế là đúng thì đừng nói chuyện với bổn cung, thấy sai lập tức quỳ gối hai canh giờ cho bổn cung."

Vậy đấy thê nghiêm từ đó gán cho trưởng công chúa, quản giáo tân phò mã buổi sáng tân hôn quỳ 2 canh giờ tê rân, mà phò mã lại rất biết cách không làm mất mặt tìm một góc ít ai

nhìn đến mà quỳ suốt hai canh giờ, lúc công chúa trở về vô tình nhìn thấy có chút bất ngỡ kèm không nỡ nhưng nàng không thể để chuyện đó cứ xảy ra, mặt mũi của nàng đê đâu được chứ.

"Chuẩn bị dục vũng cho phò mã, sang chỗ thái y lấy một chút cao dán về đây."

"Vâng công chúa."

Hai canh giờ sau đại công chúa an nhàn trong phòng đọc sách thấy người kia đôi chân đi không vững tiến đến có chút đau lòng nhưng kiên định không nói, đôi mắt tập trung vào quyển sách nhưng vẫn chú ý đến hành động của phò mã.

Sau 2 giờ tra tấn Vệ Minh cũng đứng dậy kéo vạc tay áo của một cung nữ gần đó.

"Vị muội muội này có thể giúp ta chuẩn bị một chút giấy mực không?"

"Vâng vâng phò mã"

Nhìn cái không khí ám muội kia công chúa có chút không vừa lòng và đương nhiên cung nữ bên cạnh nhiều năm sao không nhận ra kia chứ.

"Công chúa chỉ là đi lấy giấy mực thôi"

"Được"

Tiếp đó nhìn Vệ Mình tự nhiên như không định vén áo lên, rồi cái dác nhìn xung quanh đỏ mặt chạy đến dục vũng đã chuẩn bị sẵn mà quên lấy y phục.

"Tên ngốc đấy vừa làm gì đấy?"

"Vừa nghĩ không có người dự định đi tẩy rửa mùi hôi trên người, phát hiện ra xung quanh toàn nữ nhân nên xấu hổ chạy về nơi đã chuẩn bị dục vũng"

"Tự nhiên như không có người?"

"Công chúa người thực sự yêu thích phò mã này"

"Không rõ nhưng có lẽ chỉ mỗi phò mã là làm bổn cung ra tình trạng này"

"Công chúa người xem phò mà là gì, là phu quân hay là một vật nuôi, công chúa cũng biết bản thân có tính chiếm hữu cao mà"

"Không rõ nữa nhưng tạm thời cho là vật cưng của bổn cung đi"

"Vâng công chúa."

"Mang y phục cho phò mã đi nếu không chút nữa lại lộn xộn chạy qua đây mất hình tượng."

"Vâng công chúa."


Vệ Minh ngâm mình trong dục vũng nhìn thân thể đầy vết lằn đỏ do băng quấn ngực, vậy nên đại phò mã quyết định sẽ may một vài cái áo nịch vừa làm áo giáp vừa cất giấu bí mật, bản thân không muốn giống như bộ phim mà mình đã từng đóng.

Lúc bước ra khỏi lau người mới nhớ mình không mang theo y phục để thay mà bản thân không thể mặc y phục dơ được, nhìn dáo dác xung quanh phát hiện một bộ y phục màu hoàng kim giống của công chúa, mới mặc vào.

Trung y được làm từ lụa cống phẩm thượng hạng nên rất thoải mái, thế nhưng ngoại bào lại vô cùng phức tạp, đôi cũ cũng đã dơ rồi, đành đưa chân vào ủng nam.

"Công chúa, công chúa, công chúa"

Tiếng gọi của phò mã vang khắp tẩm cung của đại công chúa và người xuất hiện không mấy gọn gàng.

"Cái này mặc làm sao, ta mặc không được, nó nhiều dây cột quá."

"Người đâu mau giúp phò mã."

Công chúa suýt nữa là bộc phát tức giận, hình dạng bê bối không thể nói đỡ được câu nào, "Tại sao mình lại chọn kẻ này làm phò mã cơ chứ?"

Chỉnh đón trang phục xong bởi mái tóc còn ẩm ướt nên chiếc khăn được mang đến bồi phò mã chỉnh chu.

Công chúa đôi mắt như cặp dao phây muốn cắt từng lát thịt mỏng trên người phò mã vì phò mã vừa cảm tạ vừa cười lấy lòng bọn cung nữ không rõ thân phận muốn leo cao.

"Công chúa xin bình tĩnh, phò mã chưa làm gì quá đáng cả, thay vào tức giận công chúa người không thử giúp phò mã lau khô tóc rồi vấn tóc."

"Tại sao bổn cung phải làm vậy?"

"Vì người là nương tử của phò mã và khi người làm vậy mấy kẻ kia tự động lui đi."

"Lần sau đi!!"

Công chưa vừa dứt câu thì đã thấy phò mã đưa cái khăn trước mắt nàng, điệu bộ cầu khẩn

"Công chúa người lau tóc cho ta được không?"

Cung nữ kia có chút bất ngờ nhưng cũng không muốn để mặc đại công chúa ngồi không yên, nhanh chóng đẩy đám người kia ra ngoài để không gian cho hai người.

"Được rồi, phò mã ngồi xuống đi."

Vệ Minh không ngại ngồi dưới thềm để công chúa ngồi trên ghế lau tóc cho mình, cử chỉ không chuyên nghiệp nhưng vô cùng nhẹ nhàng, rất thoải mái đến lúc ngủ trên đùi công chúa ngủ lúc nào không hay.

Công chúa tiện thể tóc khô quấn thanh một búi cao vừa đủ không dư thừa và phát hiện chân tóc là màu đen không phải màu vàng như hiện giờ có chút thắt mắc trong lòng.

Thao tác vừa dừng thì Vệ Minh cũng tỉnh nhìn cái dác rồi ngước lên tặng cho nàng một nụ cười tỏa sáng

"Công chúa"

"Hửm?"

"Nếu một ngày nào đó ta biến mất liệu rằng công chúa có nhớ đến ta không?"

"Bổn cung sẽ lập cho phò mã một linh vị ghi, sẽ thờ cúng cẩn thận"
14



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện