"Thuận thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, Vệ Minh tuy xuất thân là người nước khác nhưng tài hoa thông minh lại vô cùng tuấn tú, trẫm cảm thấy phù hợp cùng với trưởng công chúa Định Hoàng Kha Uyên xánh đôi, nay ban hôn đến ngày 15 tháng 3 này lập tức thành thân. Khâm thưởng
5
Phò mã mau tiếp chỉ"
"Tạ chủ long ân"
"Mời phò mã đứng dậy, chúc mừng phò mã"
"Tạ công công, Vệ Minh không có gì chỉ có thể tiễn công công", Vệ Minh hồn lìa khỏi xác đi đâu đó rồi, bây giờ thì hay rồi, tự dưng có vợ.
Định quốc nhiều năm bình ổn biên cương, mùa màng bội thu, giảm thuế liên tục nhưng quốc khố không ngừng tăng lại bởi các nước chư hầu cũng vậy mà cống nạp đúng thời hạn rất nhiều vàng bạc.
Chiếu chỉ điên đem Vệ Minh một cống phẩm thành phò mã chứ không phải sủng nam như thiên hạ nghĩ, vì vậy mà Định quốc như muốn nổ tung tin tức người người bàn ra tán vào, người lo ngại sự phản bội của tân phò mã, lại lo lắng chiến sự, mặc dù chỉ biết quá truyền miệng nhưng miệng của vạn người với hơn miệng của chỉ riêng trăm người.
Không chỉ ngoài cung mà ngay cả trong cung cũng vô cùng loạn, hoàng đế năm nay chỉ 16 đã kế vị may mắn chính là do trưởng công chúa thay tiên hoàng và hoàng hậu, buông rèm hậu thuẫn phía sau, đội ám vệ hoàng gia cũng một tay nàng điều khiển chuyên đi diệt trừ gian thần.
Trưởng công chúa Định Hoàng Kha Uyên, tự là Minh Uyên công chúa cũng vừa tròn 18 tuổi, so với mỹ nam cũng nhỏ hơn 7 tuổi, sự khập khễnh này thực khó mà chấp nhận, bởi lẽ không như dự đoán, từ một người có thể trở thành hoạn quan trong thượng thư phòng nay lại trở thành trưởng phò mã.
1
Trưởng công chúa đang giúp hoàng đế xem tấu chương thì hàng loạt các hoàng muội tiến vào
"Hoàng tỷ, hoàng thượng chiếu chỉ chuyện phò mã là sao?", tứ hoàng muội lên tiếng
"Thật quá phi lý", lục hoàng muội phản kháng
"Hắn chỉ là một cống phầm", thất hoàng muội cũng lên tiếng.
"Hắn không xứng"
"Hoàng tỷ vạn lần xem xét lại"
"Hoàng tỷ không thể nào số năm còn lại giao cho hắn được"
"Hắn không có gì qua mặt các hiền nhân của chúng ta được"
"Hoàng tỷ người mau nói hoàng thượng thu lại thánh chỉ đi, chuyện này cả thiên hạ đang đồn ầm lên đấy!"
Minh Uyên công chúa nhàn hạ đi đến bên ghế hớp một ngụm trà nhìn các hoàng muội đang nghị sự về thánh chỉ, các công chúa chưa ổn đã đến lượt các hoàng tử cũng xông đến, vậy cũng đủ hiểu đại công chúa trong lòng hoàng tử công chúa nàng quan trọng thế nào.
"Vậy các hoàng muội hoàng đệ nghĩ ai sẽ hợp với bổn cung đây!"
"Trương đại tướng quân, một thân võ tướng dung sĩ tay năm trăm nghìn quân lính thống trị sa trường, trăm trận trăm thắng, vị tướng trẻ tuổi nhất lịch sử"
"Vĩnh Thừa Ân, trạng nguyên cũng là con trai của Thừa tướng, không những gia thế tốt, học thức uyên bác nhiều năm rèn sách, một mực anh tú"
"Can Dương, đệ nhất tài tử Kinh Thành, thương gia sẽ không dính đến nội chiến"
"Ka San, hoàng tử sa mạc chịu ở rễ nơi ta cơ mà!"
Tất cả đều âm thầm cùng ý đồng loạt, "Nhất định không phải là tên cống phẩm mỹ nam kia"
Minh Uyên công chúa ý cười vẫn chưa hạ vẫn nhìn nhìn, hoàng thượng cũng im lặng bởi hắn là đã hiểu rõ vì sao hoàng tỷ lại hi sinh như vậy.
"Các đại thần đều lo ngại bổn cung sẽ cấu kết lật ngôi, cho dù bổn cung làm thế nào cũng sẽ dị nghị sau lưng, lần này may mắn có hắn nên nhất định hỗ trợ của hoàng thượng vững ngai vị vững mạnh Định quốc"
"Nhưng hoàng tỷ ..."
"Thôi nào phủ viện cũng đã chuẩn bị, bổn cung cũng nơi này ra vô bất quá tiện đi ra ngoài hơn, hoàng muội hoàng đệ nghĩ hắn sẽ làm gì được tỷ sao!"
Hiểu, tất cả đã hiểu nếu suy nghĩ xa thì mỹ nam kia quả thật rất tuấn tú, nước da trắng đến phát nỗi ghen tỵ, đôi mắt câu thần thật nhớ lại đã muốn ôm mỹ nam về nhà thôi, một phần vì lo cho hoàng tỷ và phần lớn thì hoàng tỷ đã cướp mỹ nam về nhà, xưa giờ chưa có bảo vật nào thoát khỏi tay của trưởng công chúa, trừ phi nàng có ý định nhường.
Diễm Lục Cung, một thân áo trắng đang đi qua đi lại suy nghĩ cách thoát ra khỏi đám người to lớn phía sau, dù sao cách ngày thành thân cũng chỉ vài ngày nữa.
Vệ Minh dù đã đọc khá nhiều sách nhưng vẫn chưa năm rõ được tình hình trong cung các ngõ ngách trong cung nhưng dù đi đến đâu cũng có người theo sát.
"Phò mã xin người hãy mau chóng quay về phòng ở nơi này không an toàn", viện cớ đi nhà xí để chạy nhưng vừa ló mặt ra đã bị phát hiện
"Phò mã người đang làm gì vậy?", Lúc này Vệ Minh đang trèo rào chạy trốn nhưng lại bị phát hiện
"Phò mã xin người hãy ăn nhiều một chút, mới có sức được", Ý định tuyệt thực không thành
"Phò mã người chạy không thoát đâu", chạy qua được khỏi một lớp người
"Phò mã xuống mau đi không là sẽ bị thương đấy!", dự định trèo cây ẩn nấp
Vệ Minh trăm phương nghìn kế liên tục chạy trốn nhưng dù có trốn nơi nào cũng bị mang về, ủy khuất dồn nén từ lúc đặt chân đến không gian này cho đến khi đại hôn chịu không biết bao nhiêu ức hiếp.
Ngày đại hôn trên con lừa yêu dấu của Vệ Minh một mỹ nam hỷ phục đỏ đến chói chang, hôm nay Vệ Minh trang điểm cực kì đậm, muốn hạ nhục nhưng lại mang một cỗ ầm ĩ đến bên tai, rồi còn xuất hiện đám người muốn lấy mạng mình.
Vệ Minh muốn hô lên với trời, "Tôi bị oan mà, tôi có muốn thế này đâu", một cái xác văng vào người làm lăn mấy vòng vào chỗ khuất, tưởng rằng đã trốn được không ngờ còn phát hiện được mà mang lại