Trân Châu lên taxi tiến đến thẳng tổng công ty, bây giờ cô là tân tổng do Đình Hoàng Bạch Liên lựa chọn
mới về phát triển dự án mới đánh bại tập đoàn của Vệ gia, nhắc đến Vệ gia chắc còn nhớ mấy chị em bạn dì tốt của Vệ Minh chứ, thời đại kia quên đi nhưng thời đại này thì không, đang trên đường xe chạy điện thoại reo lên, Vệ Minh bắt máy, "Nghe đây ông"
"Công chúa của cậu có một thân phận khác đấy! Mình vừa tìm được, cô ấy có một cô con gái"
"Công chúa? Cậu đang nói gì vậy?"
"Tôi biết cậu thức dậy đã quên một số chuyện nhưng Vệ Minh bây giờ cậu đã về nước lập tức đến văn phòng luật, tôi sẽ gọi cho Linh Mẫn tìm lại ký ức của công chúa trong cậu"
"Được"
Vệ Minh rẽ một hướng khác tốc độ của chiếc thể thao rất nhanh đến văn phòng luật, vẫn là tiếng giầy cao gót nện trên sàn nhân viên đều có chút sợ hãi mà mở cửa dọn lối
"Khánh cậu nói rõ được không?"
"Đến đây, trên tay cậu vẫn còn mẫu X20 đúng không?"
"Đúng vậy"
"Cậu còn nhớ mình mua ngày nào không?"
"Nhớ thì không nhưng chứng từ thì có, nhưng mình không mở được mật khẩu là gì hoàn toàn không nhớ"
"Là Princess"
Khi Vệ Minh nhập vào thì Ting ... âm thanh báo đã mở thành công, nhìn khuôn mặt bạn mình Diệp Khánh không quan tâm cho lắm, hối thúc
"Đem hết những thứ trong đó ra đi"
"Nhiều lắm"
"Ảnh ... đúng ảnh và điện thoại của cậu"
"Được"
Điện thoại lúc đó vừa hiện ra trong sự kinh ngạc của Vệ Minh, không phải Lăng Ái bảo mất sao, vẫn là mật khẩu cũ nhưng hình ảnh lại khác là cô bé đó, Vệ Minh sững người lại nhìn thấy ảnh cưới của hai người mà chết lặng nhưng điều đó khiến đầu của cô muốn nổ tung cứ chặn lại những hồi ức kia Vệ Minh ôm đầu hét lên, "Tôi muốn nhớ lại"
Lúc Linh Mẫn đến mang theo những tấm hình còn giữ duy nhất và cả bản xét nghiệm ADN giữa Minh Châu và Vệ Minh đến tất cả đều là do em gái Lăng Ái chuẩn bị, sân bay khi đón Vệ Minh về nước thì Vệ Lăng Ái đã nhìn thấy chị dâu nhưng với một đứa bé lại không thấy cha đâu nhất thời làm nên chuyện này.
Vệ Minh quỳ dưới sàn nhà cười trong nước mắt, "Không được, thật tức cười mà"
Linh Mẫn thấy bạn mình vậy mà hoảng sợ chạy đến xem, "Vệ Minh làm sao vậy?"
"Haha công chúa của mình, mình lại không được phép lại gần ... nếu không bọn chúng sẽ lại tìm đến"
Thiên Tuệ cùng đi theo nghe vậy nắm cổ áo mặc kệ là chủ tịch kéo mạnh, "Vậy đứa trẻ Minh Châu là gì? Không phải hai người gần nhau mà tạo ra sao, Vệ Minh cậu nên nhớ cậu đã mất đi Trân Châu thì nay công chúa của cậu cũng không được làm mất, phải bảo vệ hai mẹ con họ an toàn và hơn cả lần trước"
"Thiên Tuệ ..." Vệ Minh cười khổ nhìn cô bạn đã từng thổ lộ với mình, "Ý trời nếu không phải mình sẽ là người khác, vạn kiếp gần nàng chỉ tạo nạn cho nàng nay lại thêm Minh Châu mình không để hai mẫu tử xảy ra chuyện"
"Vận mệnh không nằm ở trời mà nằm trong tay cậu, cậu lần trước không ai bên cạnh nhưng nay cậu có bạn bè có gia đình và có hai mẹ con họ, cậu dám