Ta Biết Sai Rồi

Chương 37


trước sau


Báo chí lại một lần nữa được tin nóng, sự xuất hiện của tân chủ tịch tập đoàn Vệ gia, là Vệ Minh Thần nhưng mang hình dáng của một người con trai, còn với Vệ Minh đại minh tinh màn bạc cũng xuất hiện bên cạnh một nữ nhân xinh đẹp không kém, Định Hoàng Kha Uyên. Tin tức về tiền chủ tịch và phu nhân đã sắp xếp đi du lịch chung với nhau không có thời gian quay lại nữa

Đó sẽ không phải chuyện lớn nếu như tiểu minh tinh màn bạc hollywood Minh Châu cũng xuất hiện lại bên cạnh đại minh tinh, vậy giữa hai người ai mới là đã đứa một nữa ADN vào cô bé, rất nhiều nghi vấn nhưng cả gia đình không nói gì hay có bất cứ câu trả lời nào, cứ vậy mà thing lặng cho qua chuyện.

Công ty mà đại minh tinh thành lập dần đà càng phát triển và đương nhiên ngày càng thu hút những hot idol đầu quân, với khả năng của mình thuyết phục Minh Châu gia nhập là điều dễ hiểu

Sự xuất hiện trong buổi sinh nhật của Vệ Minh Thần, tân chủ tịch của tập đoàn, cùng với sinh nhật của đại minh tinh Vệ Minh

Trong phòng thay đồ, Vệ Minh Thần khó chịu, "Minh Minh hoán đổi thân xác được không?"

Vệ Minh nhìn người trong âu phục nam 8 phần giống cha, khuôn mặt khó chịu, "Sao lại hoán đổi?"

"Trước giờ chưa từng mặc âu phục này, còn nữa tại sao thân xác này là nam chứ? Mình muốn mặc váy cơ!"

"Thần Thần cậu không thể không chấp nhận sự thật cậu là con trai được, từ từ rồi cậu cũng sẽ chấp nhận chuyện đó thôi, trước giờ đối với mấy cậu trai cậu làm gì có cảm xúc, bây giờ cậu chính là một đáng nam nhi, ước nguyện lúc đó đã thành sự thật sao cậu lại không chịu, chứ cậu định sống trong cái lốt con gái sao?"



"Trân Châu không còn nữa, mình làm con trai có nghĩa lý gì chứ? Nếu như cô ấy còn ở đây thì nhất định mình sẽ chạy ra để cho cô ấy xem, cô ấy sẽ không còn xấu hồ hay e ngại vì mình nữa"

"Thôi nào, Trân Châu chính là thử thách của cha dành cho cả hai, và đúng hơn đó là một mảnh duyên không thể hoàn, cậu còn cố chấp sao, còn nữa hôm nay là sinh nhật của chúng ta, biết đâu cha đã sắp xếp chó cậu một cô gái khác có thể quản giáo cậu được, mình nghĩ nếu người đó lớn tuổi thì hay biết mấy, nhất định sẽ quản giáo cậu tốt"

"Mình đã đủ lớn để làm những chuyện của người lớn, cậu đừng có mà xem thường mình, được âu phục thì âu phục, hôm nay người tỏa sáng chính là tôi"

"Đúng đúng phải suy nghĩ như vậy, em trai à"

"Cái gì chứ? Tại sao lại là em trái chứ?"

"Bởi tính đi tính lại thì quỷ vương ta đây cũng xuất hiện trước cậu mà, hơn nữa Minh Châu gọi là chú chứ không phải bác, em trai cảm thấy chị đây nói đúng không?"

Vệ Minh Thần tức giận bước ra trước, còn Vệ Minh lại để ý đến cái thứ vừa xuất hiện trong gương, liệu rằng hôm nay có thực là bình thường không. Trong cái màn đêm tưởng chừng không có ai, Vệ Minh lên tiếng

"Nhất Lộ, đi giăng kết giới xung quanh đây đi, chúng ta nhất định không để kẻ tự xưng là quỷ vương làm loạn nơi của chúng ta"

Từ cái bóng đen một con mắt hiện ra lơ lững, sau đó nó vụt đi như chưa từng tồn tại, Vệ Minh ngồi trên ghế chờ đợi, kẻ nhất định sẽ đến, còn làm loạn nơi này ánh mắt hướng ra phía cửa và chờ đợi

Đại sảnh, ngày lúc càng nhiều người, báo chí cũng rất nhiều nữa, Vệ Minh Thần đứng ra đón tiếp còn cả chị dâu cùng cháu của mình nữa, "Minh Châu, lại đây với chú nào?"

Minh Châu hôm nay mặc một cái đầm công chúa màu tím, nó làm nổi lên nước da trắng cùng đôi mắt như phắt sáng vào đêm, uy quyền của một tiểu công chúa đương nhiên sẽ thu hút không biết bao nhiều người, đi cùng với mẹ là nữ vương khí chất, có muốn chìm cũng khó. Minh Châu nhào vào lòng Vệ Minh Thần, "Chú Thần Thần, chúc mình sinh nhật"

"Minh Châu đáng yêu quá, hôm nay còn đến chúc mừng sinh nhật nữa, có quà cho chú nữa đúng không?"

"Có chứ, mẹ nói phải có quà, nên cháu đã chuẩn bị rất rất lâu rồi"

"Đâu đưa chú xem"


Minh Châu đưa ra bức vẽ mà mẹ đã dạy vẽ nhưng đường nét cổ đại khiến cho người nhìn thấy biết ngay là bút tích danh họa thời xưa, hơn nữa ở đầu có hình bàn tay nhỏ chữ ký của họa sĩ, đèn flash nhanh chóng nhấp, một đại thiên tài xuất hiện, Minh Châu đã quá quen rồi, dù sao cũng đâu phải lần đầu mà dấu diếm

Bức họa đẹp không tưởng Vệ Minh Thần dẫu biết tài hoa của công chúa chị dâu mình nhưng không nghĩ lại xuất sắc như vậy, bế Minh Châu lên đối diện trước công chúa chị dâu cúi người, "Đã gặp lại, chị dâu"

Công chúa cũng chẳng không nể mặt, đưa tay đỡ lấy, "Được rồi Thần Thần hôm nay sinh nhật em cùng Minh Minh đừng làm căng thẳng quá, dù sao Minh Châu cũng vất cả mới làm được, còn đây là quà mừng sinh nhật của ta"

Đó là một cái túi thơm may tay, đường thêu tinh xảo vô cùng, không chỉ một mà là một cặp, công chúa nói tiếp, "Thần em giữ một, còn lại chứ để cho Minh Minh, món quà nhỏ này hợp với em chứ?"

"Quá hợp, không nghĩ tay nghề của chị dâu lại đạt đến trình độ thế này, thế nhưng tại sao túi của Minh Minh lại có chút tối màu vậy"

"Theo sở thích thôi, Minh Minh không thích màu mè, lại cảm thấy có chút cảm hứng với màu tối nên ta làm theo những gì mình nghĩ"

"Quả là chị dâu có khác, nhanh

vào thôi, tất cả đều là người một nhà, bàn đã chuẩn bị sẵn, em đón tiếp vài người nữa xong đến chỗ chị ngay"

"Được, làm phiền em rồi"

Minh Châu lúc này quay quắt lại nhìn tòa nhà, cảm nhận được một lớn kết giới được dựng lên cũng có nghĩa mẹ Minh đang làm cái gì đó, dường như đang chuẩn bị cho một thứ gì đó sắp xuất hiện, sức mạnh hiện tại chưa thể biết kết quả ra sao, quay sang mẹ nói nhỏ, "Mẹ hình như có cái gì đang đến, con hơi lo lắng, chúng ta đi tìm mẹ Minh Minh được không?"

Công chúa gật đầu rồi cùng Minh Châu đi đến phòng thay đồ, người trong nhà ai cũng biết thân phận của công chúa tốt nhất vẫn nên ngoan ngoãn dẫn đường, "Phu nhân cùng tiểu thư sao lại lạc đường nữa, chúng tôi vừa rồi mới cho người dẫn hai người vào phòng thay đồ mà"

Minh Châu cảm nhận được sức mạnh gì đó không thích là một diễn viên không thể để lộ ra được yếu điểm, Minh Châu ôm lấy thân mẫu khép néo, công chúa cũng rất biết diễn xoa lưng cho con gái mình, "Thật ngại quá, vừa rồi chúng tôi đi lạc nên bây giờ quay lại nhưng lại bị lạc, nơi đây thật rộng"

"Đúng vậy lần đầu tôi đến đây cũng lạc mà, phu nhân với tiểu thư đến cũng chưa lâu lạc cũng bình thường mà, đây là phòng thay đồ, đại tiểu thư đang đợi, mời"

Mở cánh cửa ra tất cả hoảng hốt, một cái bóng đen khổng lồ xuất hiện đang đè lên người Vệ Minh, tuy nhìn được nữa khuôn mặt nhưng đủ dọa được người dẫn đường, nó không phải là con người, nó lở loét và nhầy nhụa, xung quanh bốc lên mùi hôi thối khinh khủng

Ngay lúc đó từ bóng đêm những con quỷ lưỡi dài dùng cái lưỡi của mình mà vương ra quấn lấy hai người, người dẫn đường bị dọa đến hồn vía không còn nữa, công chúa ôm lấy Minh Châu không cho phép động vào con gái mình, cho dù là quỷ


"Các ngươi là ai?"

Con quỷ lưỡi dài đang quấn lấy người dẫn đường cười lên nhưng tiếng cười ghê rợn, "Hehe ... đã lâu lắm rồi mới nghe lại câu này, cũng đã lâu lắm rồi mới có người bình tĩnh nhìn chúng ta mà hỏi được, thú vị, thú vị, cô gái này nếu mang về cho đại vương nhất định người sẽ hài lòng"

Con quỷ lưỡi còn lại đang quấn lấy công chúa dùng đầu lưỡi liếm rồi đưa ra đánh giá, "Không tệ mùi vị cũng không tệ cho lắm, đại vương không cần thì chúng ta cần"

Con quỷ đang ở trên người Vệ Minh hét lên, "IM NGAY ... đã bắt được người cần rồi, quay về phụng mệnh, còn lâu la nữa có ngày ta cắt lưỡi các ngươi"

Vệ Minh dự định sẽ theo đến cùng nhưng nay hai người tối quan trọng đang vướng vào nguy hiểm không thể khoan tay đứng nhìn được, quỷ vương là loại quỷ mạnh nhất trong số các loài quỷ, cũng là loài thông minh nhất, chỉ cần mang trên tay chiếc nhẫn quỷ vương thì dù là loài ma quỷ nào cũng phải nghe theo, chiếc nhẫn khi đã nhận chủ sẽ hiện ra một vương niệm dạng lửa, đó là uy quyền của một quỷ vương

Không thể nhìn thêm được nữa Vệ Minh thoát khỏi kiềm hãm của con quỷ xấu xí kia, thu chiến lợi phẩm là hai cái lưỡi dài, cùng với ngọn lửa sinh mệnh của quỷ, mà nuốt vào bụng, chiếc váy dạ hội không rõ từ lúc nào đã biến thành áo choàng của màn đêm che đi khí tức của hai người bên trong

Quỷ xấu xí giựt mình trông thấy vương niệm của quỷ vương, từ từ nó run sợ mà quỳ rạp xuống, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy gần như vậy, năm xưa nó chỉ là tiểu tốt chỉ dám từ xa nhìn thấy ánh sáng mà thôi, "Quỷ vương ... không ... không thể nào ... chuyện này không được báo trước"

Vệ Minh nhìn con quỷ đang run sợ chỉ với vương niệm của mình, mà chán nản thu lại, "Được rồi, cũng đa lâu rồi ta không về quỷ giới, kẻ nào đang làm loạn quỷ giới của ta, còn dám tấn công nữ nhân của ta, các ngươi quả thực chán sống hết rồi, năm đó ta nhớ bên cạnh ta đâu có loại quỷ suy nghĩ hèn hạ như các ngươi cơ chứ?"

"Quỷ vương tha mạng, quỷ vương tha mạng"

"Nói hiện tại, là ai đang làm loạn"

"Là đại vương Sa Mạc Lợi, người là quỷ mạnh nhất hiện nay, tuy không có được chứng nhận nhưng chúng quỷ vì quá yếu phải nương nhờ, sức mạnh của đại vương Sa Mạc Lợi quả thực mạnh có thể nói là ngang ngửa Người năm xưa quỷ vương"

"Sa Mạc Lợi, cái tên đó lên làm đại vương sao? Ngươi về thông báo với Sa Mạc Lợi đến gặp ta, nếu không ta sẽ san bằng quỷ giới không cần tiên hay pháp sư triệt các ngươi, bản thân ta sẽ hủy hoại các ngươi, nhớ cho kỹ, ta là quỷ vương không phải là đại vương của các ngươi. CÚT"



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện