Ngày thứ ba cả cung loan tin hôm qua phò mã đã ôm công chúa lại rất nồng tình ý, tình địch của phò mã cũng đã bắt đầu khó chịu ra mặt, sự tình càng lúc càng nghiêm trọng, với bọn họ tên sũng nam cống phẩm kia không xứng.
Vẫn như thường lệ, với trung y trắng trong nội viện Vệ Minh dậy sớm tập thể dục, những bài tập kì lạ chỉ mình mình biết, sau khoảng thời gian nhỏ, cuối cùng cái áo giáp cũng đã hoàn thành, có một đoạn thời gian dài làm trong khoảng hậu cần chuẩn bị y phục bây giờ hoàn toàn thể hiện tốt những gì đã được thực học.
Chưa nói đến trưởng công chúa còn bắt Vệ Minh mặc một kiện áo giáp bên ngoài được làm từ một loại siêu bền chắc, chặt không đứt, đốt không cháy, lại ấm áp vào mùa đông và mát mẻ vào màu hè.
Cái áo giáp tự sáng chế của Vệ Minh lại có vẻ hợp lý hơn khi cái áo ba lỗ ấy lại thể hiện rõ tính năng của nó, những lúc tập mồ hôi ra rất nhiều, cái áo cũng buông xuống chỉ để lộ cái áo ba lỗ bên trong, cơ thể nhỏ nhắn không quá nhiều cơ bắp như các tướng sĩ, lại trắng như sữa ánh ban mai chiếu vào mái tóc vàng kim mất 4 giờ để lên màu, một hình ảnh đại phò mã tuấn tú vô cùng.
Hôm nay sau khi trưởng công chúa chầu xong sẽ cùng nhau trở về phủ, cùng nhau sống.
Một cung nữ mang vào ấm trà, "Phò mã nô tì đến thay ấm trà cho người"
Vệ Minh xua tay, "Không cần đâu, ngươi lui đi làm việc đi"
"Nhưng nô tì rời đi nhất định công chúa sẽ trách phạt nô tì mất"
"Ngươi là ai? Lần đầu ta thấy ngươi ở đây đấy"
"Bẩm phò mã, nô tì làm trong tẩm cung của trưởng công chúa từ nhỏ nhưng đa phần là châm trà rót nước ở phòng bếp, thỉnh thoảng mới xuất hiện, thời gian qua nô tì bị bệnh nên hôm nay mới ra mắt phò mã"
"Vậy à, nhưng đình này làm gì có bộ ấm trà nào?"
"Vậy là đại phò mã không biết, đại công chúa yêu thích nơi này để đọc sách nên nô tì luôn châm nước trước cho người"
"Vậy không phải công chúa hay đọc sách trong phòng sao?"
"Vâng nếu có chính sự thì trưởng công chúa sẽ ngồi trong phòng đọc, hôm nay là trăng tròn của tháng nên công chúa sẽ thường ra đây đọc sách, tối sẽ ngắm trăng"
"Xem ra đây là một thú vui tao nhã, bản thân ta nghĩ chỉ có mình bản thân ra như vậy không nghĩ công chúa cũng giống ta nhỉ. Được rồi ngươi làm việc của ngươi đi, sau đó bồi cạnh ta luôn"
"Vâng thưa phò mã"
Từ xa một góc khuất đôi mắt sắc bén của ai đó nhìn thấy một thứ vô cùng nguy hiểm định xông ra nhưng phải dừng lại khi không xa mấy thấy hình bóng của công chúa.
"Công chúa kia không phải phò mã sao?", một cung nữ sùng bái phò mã lên tiếng gây chú ý.
"Chúng ta đi đến đó!"
Bên cạnh đại công chúa có 4 cung nữ thân cận võ công khỏi nói, không những vậy y thuật cũng rất tốt, mỗi người mỗi nét riêng biệt, và người điềm tĩnh nhất hay xem xét rõ tình hình cũng như giúp công chúa kiềm chế bản thân mình, Bạch Liên, trầm tĩnh ít nói nhưng lại là người công chúa tin cậy nhất.
"Khoan đã người này chưa từng xuất hiện trong tẩm cung của công chúa", Bạch Liên ngăn đoàn người công chúa lại gần.
Trong 4 cung nữ người giỏi võ công nhất, có tất sát bất cứ ai, Thu Nguyệt, là nữ đệ tử của một môn phái thần bí.
Người đứng thứ hai gọi là Hương Thảo, rất giỏi khinh công theo sát chân mục tiêu, chưa từng có mục tiêu rời khỏi việc bao vây hay theo đuổi, là một nữ nhân hạ độc điêu luyện.
Trưởng công chúa cũng đã phát hiện ra, "Thu Nguyệt đi đến xem y muốn dở trò gì, Hương Thảo phối hợp cùng Văn Thuần không để y rời đi bình an được"
"Tuấn lệnh"
Phối hợp rất nhịp nhàng, Hương Thảo ra dấu cho Văn Thuần, cả hai đã đồng ý hợp tác mỗi người một nữa phạm vi canh chừng, chỉ cần người đến phía nào lập tức hành động.
Thu Nguyệt đi đến, cung nữ bên cạnh một hoàng thân bên ngoài không khác gì cung nữ bình thường có điều trong cung ít ai đụng đến 4 cung nữ của đại công chúa.
"Ai ở đấy?"
Cả hai quay nhìn đến người lên tiếng, Vệ Minh đi đến, "Là ta Thu Nguyệt cô nương"
"Ra là phò mã, người vẫn chưa xong việc sao?"
"Xong rồi nhưng có một cung nữ đến nói là muốn thay nước cho ấm trà nhưng ba ngày này ta có thấy ấm trà hay cung nữ nào đến thay đâu, nên tính hỏi xem"
<Vút vút vút>
Ba đoạn kim châm xông đến từ phía sau lưng của Vệ Minh rồi đào thoát, Vệ Minh không rõ lúc nào nhưng không thể để bị lộ những chiêu thức kia được, chầm chập diễn một vỡ kịch hốt hoảng cho người xem.
Chặn đầu 3 đoạn ngân châm tẩm độc làm chúng rơi xuống, Thu Nguyệt đưa mắt muốn giết người lạ mặt, "Đứng lại cho ta"
Thật không may y bị bắt bởi Hương Thảo, "Chạy đi đâu vậy cung nữ kia, trưởng công chúa có lệnh triệu gặp"
"Biến đi", y phun ra một làn khói độc dự định từ đó mà thoát ra vòng vây.
Có lẽ Hương Thảo dự định sẽ nhẹ nhàng nhưng mùi khói độc lại khiến máu trong người như vậy sôi lên một quyền đem y rơi thằng đúng trước mặt trưởng công chúa rồi nhẹ nhàng hạ xuống.
"Quả là chủ nhân không chọn lầm người, trưởng công chúa xinh đẹp vạn lần, thu phục lòng người dễ như trở bàn tay, lần này tiểu nữ thất thủ nhất quyết không để chủ nhân liên lụy quyết cái chết