- Quỷ Thần, ngươi nói cái gì, hiện tại có thể trực tiếp nói cho ta, không cần thông qua người khác.
Phất La Đức tuy rằng cảm thấy Quỷ Thần có chút kỳ quái, trong lòng cũng sinh ra một ít nghi hoặc, nhưng hắn trăm triệu lần không thể tưởng tượng được Quỷ Thần không hề chiếm được thân thể Chu Văn, hơn nữa người trở về chính là Chu Văn.
Cái này không phải nói Phất La Đức không đủ âm hiểm giảo hoạt, mà hắn biết Quỷ Thần quá cường đại, sớm hình thành quan niệm không thể chiến thắng Quỷ Thần, trong lúc nhất thời xoay chuyển.
- Cái Mạn tiên sinh, ngươi rốt cuộc đem lời ta chuyển cao cho hắn không?
Chu Văn lại không để ý tới Phất La Đức, nhìn Cái Mạn tiếp tục nói.
Cái Mạn nghe được ngữ khí Chu Văn, càng thêm xác định của mình, thanh âm hơi run rẩy, nhìn Chu Văn nói:
- Ngươi…… Ngươi là Chu Văn……
Phất La Đức nghe xong Cái Mạn nói, cũng giật cả mình, trước đó hắn căn bản không nghĩ đến loại khả năng này, nhưng ngữ khí và thần thái của Chu Văn, lại bất đồng với Quỷ Thần mà hắn biết.
- Không có khả năng, nhân loại sao có thể chiến thắng Quỷ Thần, ngay cả khi có nhiều Thần thoại Phối sủng, nhân loại vẫn không đủ khả năng chiến thắng….
Sâu trong nội tâm Phất La Đức không thể tiếp thu sự thật này.
- Ta không phải Chu Văn còn có thể là ai?
Chu Văn bình tĩnh nói.
Lời nói vừa ra, tất cả mọi người đều kinh hãi, Phất La Đức cũng run hết cả mình, nhìn về phía ánh mắt Chu Văn, trở nên quái dị.
- Ngươi làm thế nào chạy ra ngoài?
Phất La Đức kinh nghi bất định mà nhìn Chu Văn nói, hắn tự nhiên không chịu tin tưởng, Chu Văn có thể đánh bại Quỷ Thần, chỉ cho rằng Chu Văn lợi dụng năng lực nào đó, may mắn trốn thoát khỏi Hoang Ngôn Mê Cung.
Chu Văn vẫn như cũ không hề để ý Phất La Đức, nhìn Cái Mạn tiếp tục hỏi:
- Lời ta chuyển cho ngươi, ngươi đã nói cho hắn biết chưa?
- Nói rồi.
Thần sắc Cái Mạn cổ quái nói.
- Vậy thì tốt.
Chu Văn gật gật đầu, lúc này con mắt nhìn về phía Phất La Đức nói:
- Phất La Đức, nếu lời ta đã chuyển tới ngươi, ta đây cũng không cần nói thêm nữa cái gì, ngươi tự mình động thủ kết thúc, hay để ta giải quyết?
Sắc mặt Phất La Đức âm trầm, nhìn chằm chằm Chu Văn nói:
- Chuyện này, xác thật có lỗi của ta, có điều nếu ngươi đã trốn thoát, ta có thể bồi thường một ít cho ngươi, chấm dứt mọi chuyện ở đây.
- Xem ra ngươi muốn ta động thủ?
Chu Văn nhìn Phất La Đức hỏi.
- Chu Văn, nơi này là Chung Cực gia tộc, ngươi dám động thủ tại đây, không có bất luận chỗ tốt gì, dù sao ngươi không có bất kỳ tổn thất gì, ta sẽ bồi thường ngươi một viên trứng Thần thoại Phối sủng, chuyện này kết thúc, ta và ngươi đều có lợi.
Phất La Đức nhàn nhạt nói.
Chu Văn trầm ngâm không nói gì, Phất La Đức cho rằng hắn đã tâm động, liền tiếp tục nói:
- Ngươi không cần trả giá gì, lại có một viên trứng Thần thoại Phối sủng và tình hữu nghị giữa Chung Cực gia tộc, chuyện này đối với ngươi vể sau sẽ có trợ giúp vô cùng to lớn…
- Phất La Đức, ngươi chỉ muốn thoát khỏi hầm băng, cho nên mới sẽ đem ta, thậm chí huyết mạch thân nhân của ngươi bán cho Quỷ Thần đi?
Chu Văn đột nhiên cắt ngang lời của Phất La Đức.
Sắc mặt Phất La Đức không tốt đẹp, có điều vẫn nói:
- Ngay cả ta không đem ngươi vào, nếu thời gian đến, Quỷ Thần cũng tự động rời khỏi Hoang Ngôn Mê Cung, đến lúc đó hắn sẽ mang đến tai nạn lớn hơn.
- Nói cách khác, ngươi muốn dùng ta đổi lấy cơ hội thoát khỏi hầm băng thu hoạch tự do?
Chu Văn còn nói thêm.
- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?
Phất La Đức đã không kiên nhân.
- Con người của ta rất công bằng, nếu ngươi đổi ta lấy tự do, ta đây phải lấy đồ vật thuộc về ta, đem ngươi đánh trở lại hầm băng.
Chu Văn bình tĩnh nói.
- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi chỉ là một nhân loại, không phải Quỷ Thần, trừ bỏ Thần, không có ai có thể đánh bại Phất La Đức ta, ngay cả Anh hùng vương năm đó cũng không được.
Phất La Đức nghe được hai chữ hầm băng, không khống chế nổi cảm xúc.
Hắn nhịn nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới thoát khỏi động băng, khôi phục trở thành người bình thường, ngay cả rượu vẫn chưa uống ngụm nào, hắn tuyệt đối không trở lại