Thẩm Ngọc Trì gần nhất tâm tình không tệ, mặc dù đoạn thời gian trước tổn thất nặng nề, nhưng dù sao cục giám sát là tai mắt của Liên bang.
Bởi các nơi tại Liên bang dị biến càng ngày càng lợi hại, lợi dụng đủ loại con đường tình báo, để Thẩm Ngọc Trì đền bù không ít tổn thất.
Có điều tâm tình Thẩm Ngọc Trì tốt không phải do những thứ này, mà bởi gần nhất bọn hắn trên mặt trăng phát hiện được một số thứ.
Tuy nói Địa Cầu dị biến càng ngày càng nghiêm trọng, đối với khoa học kỹ thuật phát triển rất bất lợi, nhưng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt.
Tố chất thân thể của nhân loại được gia trăng trên diện rộng, lại thêm Phối sủng cường hãn, năng lực sinh tồn trong không gian cũng tăng lên.
Một chút nhân loại có được Thần thoại Phối sủng, lại thêm một chút thiết bị vũ trụ, trong không gian có thể làm được nhiều thứ hơn trước kia nhiều.
Thế nhưng người nguyện ý phát triển sự nghiệp vũ trụ cực ít, mà Thẩm Ngọc Trì là một người cực kỳ kiên định trong số đó.
Hắn vẫn luôn cho rằng, cho dù thời đại này, khoa học kỹ thuật một ngày nào đó vẫn chiếm vị trí quan trọng nhất.
Đặc biệt khoa học kỹ thuật hàng không, tại phương diện này Thẩm Ngọc Trì đã đầu tư không ít.
Hơn hai tháng trước, nhân loại lần nữa đổ bộ mặt trăng, đồng thời trên mặt trăng có phát hiện trọng đại.
Bọn hắn phát hiện được Dị thứ nguyên lĩnh vực trên mặt trăng, mà bên trong Dị thứ nguyên lĩnh đó, phát hiện hàng loạt Nguyên Tinh, trừ cái đó ra, còn phát hiện một vật vô cùng kỳ lạ, Thẩm Ngọc Trì cảm thấy phát hiện lần náy có thể cải biến cục diện hiện tại của Liên bang.
Bởi hành động trên mặt trăng lần này, chủ yếu do cục giám sát thúc đẩy, mà bên trong đoàn phi hành gia lên mặt trăng hơn nửa là người cục giám sát, cho nên tin tức này rất nhanh bị Thẩm Ngọc Trì phong tỏa.
- Đây chính là điểm tựa để cục giám sát vươn mình, tuyệt đối không thể xuất hiện sai lầm.
Thẩm Ngọc Trì lại đem chi tiết đều suy nghĩ lại một lần, xác định không có chỗ nào sơ hở, lúc này mới yên lòng lại, rót cho mình một ly trà.
Vừa mới nâng chung trà lên, môi vẫn chưa đụng vào chén, đã có người tới báo cáo:
- Cục tọa. . . Tìm. . . Tìm được. .
Lời này thật không rõ ràng, nhưng sau khi Thẩm Ngọc Trì nghe xong, lại mừng rỡ, lập tức đứng dậy, đi ra văn phòng, đi tới phòng điều khiển kế hoạch lên mặt trăng.
- Thẩm cục tòa, vừa rồi trên mặt trăng phát ra tin tức, rốt cuộc tìm được.
Một giáo sư hưng phấn nói.
Thẩm Ngọc Trì kềm chế tâm tình kích động nói ra:
- Kết nối thông tin, ta muốn nhìn vật kia.
- Vâng.
Nhân viên công tác rất nhanh thiết lập kết nối thông tin với mặt trăng, không bao lâu trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh một nơi nào đó trên mặt trăng.
Mấy người mặc quần áo vũ trụ đang đứng trên một cái hố trên mặt trăng, mà bên trong cái hố này, có thể nhìn thấy không ít Nguyên Tinh khoáng.
Tầm mắt Thẩm Ngọc Trì căn bản không nhìn Nguyên Tinh khoáng thạch đó, trữ lượng Nguyên Tinh khoáng nơi này không hề thua kém trữ lượng Nguyên Tinh khoáng trước kia của cục giám sát, nhưng công tác đào móc và vận chuyển là một vấn đề, tạm thời vẫn không có biện pháp giải quyết tốt.
Coi nha khai thác toàn bộ ra ngoài, cũng không thể một chốc trở về.
So sánh Nguyên Tinh khoáng, có một vật bên trong Nguyên Tinh khoáng thạch trở thành tiêu điểm của Thẩm Ngọc Trì.
Đó là rễ cây, đầu rễ to bằng đầu ngón tay, vặn vẹo uốn lượn một mực kéo dài đến Nguyên Tinh khoáng, sợi rễ đen như mực, t hế nhưng không có dấu hiệu ô trọc.
Rõ đen như than, nhưng lại có loại cảm giác thánh khiết.
- Không sai, chính là nó, móc nó ra.
Thẩm Ngọc Trì cố nén kích động trong lòng, ra lệnh.
- Thu.
Phi hành gia thu vào mệnh lệnh về sau, triệu hoán ra một đầu Phối sủng như chuột, hình thể to như trâu, tiếp tục nhanh chóng đào móc.
Phối sủng kia hẳn là Thần thoại Phối sủng, bên trong đoàn phi hành gia chỉ có một đầu Phối sủng như vậy, cũng bởi vì có nó, cho nên đoàn phi hành gia mới có chút phát hiện này.
Chỉ có Thần thoại Phối sủng mới có thể sinh tồn bên trong hoàn cảnh không gian vũ trụ, hơn nữa có thể làm việc bình thường.
Mặc dù có một chút Sử thi Phối sủng có thể miễn cưỡng sinh tồn, nhưng muốn làm việc như bình thường thật sự