Kim Thiềm bị một búa chặt đứt đầu lưỡi, trong miệng lập tức máu tươi phun tung toé, phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Mà đoạn đầu lưỡi của nó, lai bốc cháy lên hỏa diễm, mà thời điểm máu tươi kia phun tung tóe lên không trung, đều bốc cháy rừng rực, như pháo hao.
- Thật mạnh!
Trong lòng Chu Văn kinh hãi.
Thực lực đầu Kim Thiềm ia, ngay cả Băng Nữ không dám khinh thị, tuy nhiên lại bị Vi Qua một búa liền chém đầu lưỡi, cái này thực sự quá kinh khủng.
- Chờ chút. . . Búa. . . Cây nguyệt quế. . . Phụ thể trên người Vi Qua, không phải Phạt Thụ nhân trong truyền thuyết chứ?
Chu Văn kinh nghi bất định nhìn Vi Qua.
Chu Văn càng nghĩ càng thấy có khả năng, bên trong thần thoại ngày xưa, Phạt Thụ nhân nguyên bản là một nhân loại, bởi vì trong quá trình tu tiên phạm phải sai lầm lớn, khiến Thiên Đế tức giận xử phạt, phải đem cây Nguyệt quế trên mặt trăng chém ngã mới cho phép hắn rời khỏi.
Nhưng cây quế trên mặt trăng không phải loại cây bình thường, mà là một loại cây bất tử, muốn búa chém xuống, thời điểm rút búa lại, vết thương trên cây sẽ tự động khép lại.
Cho nên Phạt Thụ nhân vĩnh viễn ở trên mặt trăng mặt không ngừng đốn củi, không bao giờ có thể rời đi mặt trăng.
Đây chỉ là một phiên bản bên trong truyền thuyết Phong Thu Nhạn, nguyên bản Chu Văn không quá tin tưởng, nhưng trước đó phát hiện gốc cây quế, hiện tại lại xuất hiện một người như vậy, rất dễ khiến người ta liên hệ với nhau.
- Có điều cây quế trong truyền thuyết không thể nào bị chém đứt, làm sao hiện tại chỉ còn lại có gốc cây, mà bàn thân Phạt Thụ nhân làm sao lại chết?
Trong lòng Chu Văn nghi hoặc tầng tầng.
Thời điểm Chu Văn còn đang suy tư, Kim Thiềm thụ thương lui vào bên trong Quảng Hàn cung, Vi Qua bị phụ thể cũng đi vào.
- Đi thôi, hiện tại là cơ hội tốt nhất.
Băng Nữ đứng một bên nhắc nhở.
- Thẩm cục trưởng, ngươi muốn đi về phi thuyền không?
- Chu Văn nhìn về phía Thẩm Ngọc Trì hỏi.
Chu Văn nhìn về phía Thẩm Ngọc Trì hỏi.
Thẩm Ngọc Trì trầm ngâm nói:
- Tiểu Vi hi sinh lớn như vậy, nếu hắn còn cơ hội cứu được, chúng ta không thể nào bỏ đi, tốt nhất phải nghĩ biện pháp cứu hắn.
Chu Văn hơi ngoài ý muốn, không ngờ Thẩm Ngọc Trì lại nói ra những lời như vậy.
- Nói như vậy, các ngươi muốn đi vào cứu người?
Chu Văn nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc Trì hỏi.
- Chỉ nói vào em, nếu có cơ hội sẽ cứu, nếu không có cơ hội, cũng không thể lại đi chịu chết, ta cố gắng làm hết khả năng mà thôi.
Thẩm Ngọc Trì nói:
- Ngươi và Vi Qua đều là đồng học, ngươi sẽ không để ý bỏ hắn chứ?
- Chúng ta chẳng qua học cùng trường, không gặp nhau nhiều, càng không có giao tình gì, muốn cứu người các ngươi tự đi cứu đi, ta có không có tâm tình đi mạo hiểm.
Chu Văn nói.
Thẩm Ngọc Trì hơi ngẩn ra, thế nhưng cũng không nói thêm gì nữa, mang theo Vương Thu Nguyên tiến nhập Quảng Hàn cung.
Chờ sau khi bọn hắn đi vào, Chu Văn mới đem điện thoại thần bí ra ngoài, chụp ảnh đồ án nhỏ phía trên tấm biển Quảng Hàn cung.
- Không biết bên trong Quảng Hàn cung này thật sự có Hằng Nga hay không, đến lúc đó thật sự tuôn ra trứng Phối sủng Hằng Nga, hẳn sẽ vô cùng thú vị nha?
Chu Văn thấy điện thoại một mực ở giao diện downloading, thoạt nhìn không phải trong thời gian ngắn có thể download hoàn thành.
- Có nên đi vào hay không?
Chu Văn nhìn đại môn Quảng Hàn cung, bên trong hàn khí như sương, cái gì cũng nhìn không thấy, năng lực Đế Thính cũng vô pháp thẩm thấu vào.
- Nếu ta là ngươi, ta sẽ không lựa chọn đi vào.
Băng Nữ đứng một bên đột nhiên nói.
- Tại sao?
Chu Văn nhìn về phía Băng Nữ.
Băng Nữ nói:
- Tồn tại phụ thể trên người đồng học của ngươi quá mạnh, thực lực Kim Thiềm hiện tại không thua kém gì ta, hắn lại có thể nhất kích đánh trọng thương nó, lực lượng như vậy coi như Sát Ma xuất chiến chưa chắc chiến thắng nổi, ngươi tốt nhất suy nghĩ kỹ.
Dừng một chút, Băng Nữ