Sáng sớm hôm sau, A Sinh xử lý một chút dung mạo cho Chu Văn, sau đó mới để Chu Văn rời khỏi An gia.
Chu Văn nhìn A Sinh tự làm tân trang cho hắn, phát hiện đường cong trên mũi mình trở nên ôn nhu hơn, kiểu tóc cải biến đi một chút, còn những cái khác không thay đổi lớn.
Mang theo Nha Nhi và Nguyệt Độc cùng đi Tịch Dương học viện, nơi này xem như trường học cũ của Chu Văn, chỉ tiếc lúc trước hắn không tốt nghiệp nơi này.
Lạc Dương bảo tồn tương đối hoàn chỉnh, bởi vì bốn phía xung quanh Lạc Dương đều là Dị thứ nguyên lĩnh vực, mà bản thân Lạc Dương tương đương với một Dị thứ nguyên lĩnh vực lớn, phức tạp, sinh vật phá cấm từ bên ngoài rất khó xông tới, ngược lại trở nên an toàn dị thường.
Còn Dị thứ nguyên lĩnh vực bên trong Lạc Dương, có không ít sinh vật phá cấm, có điều tất cả đã sớm quen thuộc các loại Dị thứ nguyên sinh vật bên trong, lại thêm năm năm qua không ngừng chiến đấu, cuối cùng Lạc Dương vẫn là căn cơ bản vệ nhân loại.
Chu Văn lên trên mạng tìm được không tí tin tức liên quan đến Lạc Dương, có thể nói Lạc Dương trong Liên bang mà nói, là tồn tại phi thường đặc biệt.
Tứ đại Chiến Thần thời đại mới, có hai vị đều ở Lạc Dương, một là An Thiên Tá, một vị khác là hiệu trưởng đương nhiệm của Tịch Dương học viện Lãnh Tông Chính.
Nghe nói năm năm qua, Lạc Dương đã trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến với sinh vật phá cấm to to nhỏ nhỏ, nhân loại có thể thủy chung chiếm cứ nơi này, nguyên nhân lớn nhất, là bởi có hai vị Chiến Thần này trấn thủ Lạc Dương.
Lần nữa tiến tới cổng chính học viên quen thuộc, tâm tình Chu Văn hết sức phức tạp, mặc dù thời gian năm năm qua đi, học viện biến hóa lại phi thường lớn, rất nhiều kiến trúc được xây mới, ngay cả cửa chính cũng khác, hẳn mới xây không bao lâu.
Mặc dù toàn bộ học viện thoạt nhìn rực rỡ hẳn lên, thoạt nhìn so với trước kia càng thêm khí phái, nhưng suy nghĩ một chút có thể biết, học viện đổi mới trên đại quy mô, tuyệt đối không phải xuất phát từ nguyên nhân truy cầu mỹ quan, mà bởi vì không thể không trùng kiến.
Bởi vậy có thể biết, ngôi trường này đã trải qua bao nhiêu trận chiến kinh khủng, mới khiến cả học viện trở nên rực rỡ hẳn lên.
Ngay trước đại môn Tịch Dương học viện, bất ngờ có pho tượng Nhân Hoàng nghịch kiếm trảm thiên, trên cơ bản giống hệt pho tượng trước kia hắn từng thấy, có điều thoạt nhìn càng thêm hùng vĩ hơn.
Thấy pho tượng Nhân Hoàng, Chu Văn không khỏi lắc đầu cười khổ, nhân loại coi hắn là Chúa cứu thế, sùng bái như Thần, nhưng lúc ấy hắn không nghĩ nhiều như vậy, cũng chưa từng nghĩ qua sẽ cứu nhân loại, tất cả hoàn toàn bất đắc dĩ mà thôi.
Xuất ra giấy thông hành mà A Sinh đưa cho, Chu Văn thuận lợi đem Nguyệt Độc và Nha Nhi vào học viện.
Có điều nhìn ra, thủ vệ học viện đã nhận ra hắn, hơn nữa còn vô cùng tôn kính.
Chu Văn đại khái đoán ra, loại tôn kính này hẳn đối với An Tĩnh khi nàng đóng giả Chu Văn, mà không phải tôn kính đối với hắn.
- Xem ra trong khoảng thời gian An Tĩnh đóng giả ta, đã làm không ít sự tình.
Chu Văn đi vào học viện, thấy cảnh tượng bất đồng rất lớn so với Hoàng Gia học viện.
Mặc dù nơi này rất coi trọng Nguyên Khí quyết và Nguyên Khí kỹ, nhưng bọn hắn đồng thời có thể nhìn thấy cái bóng của khoa học kỹ thuật, có rất nhiều đồ vật khoa học kết hợp với Phối sủng.
Nguyệt Độc thấy những đồ vật mang theo thành phần khoa học kỹ thuật, lộ ra vẻ hết sức tò mò.
- Ngươi nói không sai, chỗ ngươi từng đi học, quả nhiên không giống học viện trước kia chúng ta đi.
Nguyệt Độc nhìn đám học sinh đang luyện tập xạ kích trên bãi tập nói.
- Ừm.
Mặc dù Chu Văn không nguyện ý thừa nhận, có điều lại không thể không thừa nhận, ở trong đó hơn phân nửa đều là công lao của An Thiên Tá.
An Thiên Tá rất xem trọng việc nghiên cứu ứng dụng khoa học kỹ thuật, mà nghe nói hiệu quả không tệ, máy áp súc gia tốc do hắn chế tạo, thời kỳ đầu bảo vệ Lạc Dương đã phát huy tác dụng quan trọng trên chiến trường.
Có điều sau này bởi nó tiêu hao quá nhiều Nguyên Tinh, trong mấy lần chiến dịch gần nhất, đều không nhìn thấy máy áp súc gia tốc nguyên khí