- Vua nhặt nhạnh chỗ tốt, hắn tới đây làm gì? Không phải hắn chỉ thích nhặt chỗ tốt hay sao? Nơi này làm gì có chỗ tốt cho hắn nhặt?
- Ngươi bị điếc hay sao, không nghe người ta nói muốn đánh thuê sao?
- Đánh thuê? Làm sao đánh thuê? Đánh ai vậy? Thay thế Thánh Linh hội đánh Thủ Hộ giả liên minh sao?
- Điên rồi đi, hắn dám làm thế, chỉ sợ không lấy được tiền mà còn mất mạng oan? Coi như không bị Tiên như thần như thánh làm thịt, đắc tội Thủ Hộ giả liên minh, sau này hắn có thể sống dễ chịu sao?
……….
Người xuất hiện trên Kim tinh, dĩ nhiên là Chu Văn, chẳng qua hắn không muốn lấy thân phận của mình tham sự tranh đấu giữa Thủ Hộ giả liên minh và Thánh Linh hội, miễn cho Thủ Hộ giả liên minh nhắm vào gia đình hắn, mặc dù hắn không sợ, nhưng sẽ rất phiền phức, không bằng càng bớt rắc rối càng tốt.
Chu Văn cố ý xuất hiện tại vị trí trung tâm giữa Nhã và Tiên, khiến hai người đang rất căng thẳng, tạm hoãn lại một chút, khí thế hai người bắt đầu thu lại.
- Vua nhặt nhạnh chỗ tốt, ngươi cũng là thành viên của Thánh Linh hội?
Tiên nhìn Chu Văn nhíu mày hỏi.
- Dĩ nhiên không phải, bản thân luôn luôn độc lai độc vãng, xưa nay kiếm tiền không để cho người khác nửa phân, làm sao có thể gia nhập tổ chức để chia tiền cho người khác. Hiện tại bản thân ta tiếp nhận dịch vụ đánh thuê, giá thấp nhất một viên trứng Thần thoại Phối sủng, không biết Tiên đại nhân ngài có hứng thú hay không?
Chu Văn biến ảo thanh âm nói.
Tiên không nói gì, chẳng qua nhìn Chu Văn, hắn đã nắm vững thắng lợi, tự nhiên không cần Chu Văn đánh thuê, nhưng nếu hắn không cần, Thánh Linh hội gặp tình huống vô cùng bất lợi, khẳng định cần một cường viện như vậy.
Vấn đề là, Tiên không biết Vua nhặt nhạnh chỗ tốt rốt cuộc có lai lịch thế nào, nói không chừng hắn căn bản là thành viên của Thánh Linh hội, chẳng qua cố ra vẻ mà thôi.
- Không sao, ngài có thể tiếp tục suy nghĩ tỉ mỉ cân nhắc.
Chu Văn vừa nói vừa nhìn về phía Chung Tử Nhã hỏi:
- Hội trưởng đại nhân, ngài có cần dịch vụ đánh thuê hay không? Giá cả phải chằng, không lừa già dối trẻ.
- Giá bao nhiêu?
Chung Tử Nhã vẫn không thu hồi kiếm trong tay, hơi lãnh đạm hỏi thăm.
- Vậy phải xem ngươi muốn đánh người nào?
Chu Văn nói.
- Gia hỏa đối diện kia làm cho người ta chán ghét.
Chung Tử Nhã nói.
- Vị đại nhân vật của Thủ Hộ giả liên minh kia, rất lợi hại.
Chu Văn giống như sợ hãi nói.
- Không dám nhận?
Chung Tử Nhã lại hỏi.
- Đã nhận tiền thì phải làm, có điều phương diện giá tiền khẳng định không rẻ.
Chu Văn cười nói.
- Báo giá.
Chung Tử Nhã lại nói.
- Hôm nay vừa khai trương, cho ngài một cái giá thực, ngài đừng mặc cả, một quả trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng, trước giao tiền mới làm việc.
Chu Văn nói.
- Có thể.
Chung Tử Nhã đưa tay lấy ra một khỏa trứng Phối sủng, trực tiếp vứt cho Chu Văn:
- Trứng Khủng Cụ cấp Hỏa diễm Quân chủ, ngươi có thể kiếm hàng trước.
- Không cần, đường đường là hội trường Thánh Linh hội, ta tin!
Chu Văn nhận trứng Phối sủng, yêu thích không buông tay vuốt ve.
- Đã thu trứng Phối sủng của ta, nên làm việc đi.
Chung Tử Nhã nói.
- Đừng nóng vội.
Chu Văn cầm trứng Phối sủng, lại nhìn về phía Tiên nói:
- Tiên đại nhân, ngài cũng nhìn thấy, Nhã đã trả giá một viên trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng mời ta đánh thuê, nếu ngài cảm thấy một viên trứng Phối sủng này có giá hơi thấp, vậy ngài ra giá cao hơn, ta giúp ngài đánh hắn.
- Ta đi, quá vô sỉ, cái tên này dám cố tình trắng trợn nâng giá.
- Cái gì gọi là cố tình nâng giá, cái này gọi là bắt chẹt.
- Vua nhặt nhạnh chỗ tốt quả nhiên không biết xấu hổ, không có một điểm đạo đức nghề nghiệp nào?
- Không biết xấu hổ cũng có chỗ tốt của không biết xấu hổ, ngươi nhìn người ta đi, trên tay lấy được một viên trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng, ít nhất có thể kiếm được một viên như vậy, cả đời này của chúng ta chỉ sợ không được động vào đồ vật cao cấp như vậy, người ta chỉ cần hai ba câu, đã kiếm được, cái này chính là bản sự của người ta.
- Tuy nói có bản lĩnh, nhưng thật sự quá vô sỉ.
Thời điểm mọi người nghị luận ầm ĩ, Tiên nhìn Chu Văn,