- Bựa… Quá bựa… Đây là muốn ăn sạch của hai bên…
- Hắn không sợ chết no sao, đồng thời đắc tội Thủ Hộ giả liên minh cùng Thánh Linh hội, sau này hắn có thể lăn lộn trên Địa Cầu sao?
- Người ta đều lăn lộn trên Kim tinh, cần gì lăn lộn trên Địa Cầu.
- Đây không phải là vô sỉ nữa, đơn giản là hố cha!
- Hắn sẽ không đồng thời đánh hội trưởng Thánh Linh hội và Tiên đại nhân của Thủ Hộ giả liên minh một trận nằm xuống chứ?
- Ngược lại ta không tin, đây quá giật đi, Nhã bị thương không nói, vị Tiên đại nhân kia, đơn giản như Thần Linh tồn tại, có thể đánh thắng không rất khó nói.
Mọi người kịp phản ứng, mạng xã hội lập tức bị dẫn nổ, đủ loại cảm xúc không ngừng quét mới, mưa đạn một tầng lại một tầng giao chồng lên nhau, sau này căn bản không nhìn rõ để lại cái gì.
- Cao. . . Thật sự cao. . . Ăn sạch hai phía, còn có thể thẳng thắng nói mình làm ăn trọng chữ Tín… Da mặt dày, ta khâm phục!
Lưu Vân cám thán nói.
Chu Văn đã chuyển động, trong chốc lát như ảo ảnh xông về Nhã.
Hai tay Chu Văn cầm Thiên Tử kiếm, một kiếm chém về phía đầu Nhã.
Tuy nói Chu Văn muốn giúp Nhã, nhưng không thể vì muốn giúp Nhã, mà làm người ta nghĩ lầm hắn là một thành viên Thánh Linh hội, cũng không thể để người ta liên tưởng rằng Vua nhặt nhạnh chỗ tốt là Chu Văn, cho nên hắn mới hao tổn tâm cơ tạo nên hình ảnh Vua nhặt nhạnh chỗ tốt trứ danh.
Cũng may bởi vì lúc trước trong Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, thanh danh Vua nhặt nhạnh chỗ tốt đã không thể nào tốt, cho nên rất dễ để người ta tiếp nhận hình ảnh hiện tại của Vua nhặt nhạnh chỗ tốt.
Coong!
Thái Cổ tiên kiếm trong tay Nhã chặn lại Thiên Tử kiếm của Chu Văn, nhưng bởi hắn thụ thương quá nặng, vừa rồi tích súc lực lượng đã bắt đầu suy yếu, chỗ nào là đối thủ của Chu Văn, bị một kiếm trảm bay ngược ra ngoài, thoạt nhìn như bị Chu Văn một kiếm đánh bay vậy.
Chu Văn không lưu tình chút nào, Thiên Tử kiếm trong tay như cuồng phong bạo vũ, điên cuồng chém về phía Nhã.
Nhã nắm Thái Cổ tiên kiếm, dùng toàn lực chiến đấu cùng Chu Văn, nhưng thương tích trên người hắn quá nặng, huyết dịch từ trong ngực không ngừng chảy ra, đổ máu chỉ là phụ, thương tích do Thiên Tai cấp đạn tạo thành, khiến sinh cơ trong cơ thể hắn càng ngày càng yếu, lực lượng và tốc độ tự nhiên suy yếu trên phạm vi lớn.
Bành!
Thân thể Nhã lại bị Chu Văn nện bạo, lại biến thành một mẩu vụn gỗ.
Nhã không cản nổi thế công của Chu Văn, chỉ có thể sử dụng Thế thân thuật.
Đây chỉ là Thế thân thuật bình thường, không giống Thế thân thuật hắn dùng để ngăn cản phát đạn thứ bảy, bởi thế thân ngăn cản phát súng thứ bảy kia, chính là Bản Mệnh thế thân, chỉ dùng được một lần.
Thế thân thuật bình thường dùng để chặn sáu phát súng đầu còn được, muốn ngăn cản phát súng thứ bảy lại không thể, mặc dù Bản Mệnh thế thân có thể ngăn cản phát súng thứ bảy, nhưng vẫn rất miễn cưỡng, thậm chí chân thân Nhã vẫn bị trọng thương.
Nếu đổi thành người khác, Thế thân thuật của Nhã rất khó đối phó, thế nhưng Chu Văn cũng hiểu rõ Thế thân thuật, bản thân hắn cũng vẽ Thế Thân phù, mặc dù không có Thế thân thuật lợi hại như Nhã, nhưng cả hai đều có cùng nguyên lý chung.
Cho nên Chu Văn có thể nhận ra dấu hiện nhỏ xíu của Thế thân thuật, thời điểm Nhã lần nữa sử dụng Thế thân thuật, Chu Văn đều vòng qua con rối thế thân, trong nháy mắt đến trước người Nhã, Thiên Tử kiếm giống như tia chớp đâm vào bộ ngực hắn, quán xuyên vết thương chỗ ngực, trực tiếp chọc thủng lồng ngực hắn.
Sau đó một cước đá bay Nhã ra ngoài, ngực Nhã tuôn tràn máu tươi, thân thể bay rớt ra ngoài, hung hăng đụng vào đất, tạo thành một cái hố to trên mặt đất, giống như thiên thạch rơi xuống.
Tất cả mọi người thấy choáng, không ngời Vua nhặt nhạnh chỗ tốt dứt khoát như vậy, nói đánh là đánh, đường đường là hội trưởng Thánh Linh hội, trong nháy mắt bị đánh không rõ sống chết, xem tình huống thụ thương thế kia, chỉ sợ rất khó sống sót.
- Hội trưởng…
Ngưu Ma nhân giãy dụa lấy đứng lên, muốn liều