- Thanh danh của hắn không tốt hơn ta trên Địa Cầu, cũng không nói tên ra được.
Tứ Tước Gia nói xong lấy ra hai cái hộp, đặt trước mặt Chu Văn, tiếp tục nói:
- Bên trong hai cái hộp này, phân biết chưa May mắn tinh linh và một đầu Khủng Cụ cấp Hắc Hùng Tinh, người tùy thời có thể dùng.
- Tại sao ngươi khẳng định chắc chắn, ta sẽ giúp ngươi?
Chu Văn nhìn hắn nói.
Tứ Tước Gia cười cười nói:
- Tại sao không giúp ta? Bởi vì ta đánh cược với lão sư ngươi sao? Tội nhân như thế, ngươi vẫn muốn nhận hắn sao?
- Có nhận hắn hay không, không liên quan gì đến ngươi.
Chu Văn nói.
- Vậy ngươi hẳn nên giúp ta, cái này không phải thứ ngươi muốn sao?
Tứ Tước Gia chỉ chỉ hai cái rương kia nói.
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái nhìn Tứ Tước Gia, rõ ràng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Đương nhiên Chu Văn không hi vọng Vương Minh Uyên thua, loại người già đời như Tỉnh Đạo Tiên, khẳng định biết, nhưng hết lần này đến lần khác nói cho Chu Văn biết, hắn đánh cược với Vương Minh Uyên.
- Chẳng lẽ nói, hắn thật sự không phải muốn thông qua? Hay nói, hắn đánh cược với lão sư, không đơn giản thông quan như vậy?
Chu Văn càng nghĩ, càng không nghĩ ra.
- Không phức tạp như ngươi nghĩ đâu, chỉ là đánh cược mà thôi. Ngươi không làm, sẽ có người khác làm, chẳng qua chỉ là lên bảng, không khó như vậy chứ?
Tứ Tước Gia nói.
- Nếu ngươi thắng thì sao?
Chu Văn nhíu mày hỏi.
- Nếu ta thắng, hắn phải cho ta một vật, để ta kéo dài tuổi thọ.
Tứ Tước Gia nói.
Lúc này Chu Văn mới nhớ tới, Tỉnh Đạo Tiên một mực có vấn đề với tuổi thọ, trước đó hắn còn muốn Ba Tiêu Tiên giúp hắn luyện chế dược, nhưng mấy năm gần đây không thấy hắn đến tìm Chu Văn nói chuyện luyện dược, đoán chừng hắn chưa tìm đầy đủ được tài liệu.
- Làm hay không làm?
Tứ Tước Gia hỏi lại một câu.
Chu Văn vẫn hơi lưỡng lự, tựa như Tỉnh Đạo Tiên nói, chẳng qua lên bảng thôi, độ khó không cao như vậy, coi như hắn không làm, dùng năng lực của Tỉnh Đạo Tiên, muốn tìm vài người giúp hắn lên bảng xác thực không phải chuyện khó.
Nhưng coi như người khác có thể giúp Tỉnh Đạo Tiên lên bảng, người kia cũng không nên là Chu Văn chứ!
Chu Văn trái lại lại nghĩ:
- Nếu cầm đồ vật của Tỉnh Đạo Tiên, không giúp hắn lên bảng, kéo dài thời gian thì sao?
Tựa hồ nhìn thấu tâm tư của Chu Văn, Tứ Tước Gia giống như cười mà không phải cười nói:
- Đồ vật ngươi muốn, tùy thời đều có thể lấy đi, chuyện này không làm cũng được.
Chu Văn hơi ngẩn ra:
- Có ý gì?
- Đồ vật ta cho ngươi, nó của ngươi, ngươi muốn lấy hay vứt đều được. Khoảng thời gian đến kỳ hạn đổ ước còn hai tháng tám ngày, ta ở ngày Lộc nhật hẻm nơi đó chờ ngươi, nếu ngươi đồng ý có thể tới, nếu ngươi không đồng ý cũng không cần tới.
Tứ Tước Gia dứt lời nói, trực tiếp xoay người rời đi.
- Ngươi có ý gì?
Chu Văn nhì bóng lưng của Tứ Tước Gia, không biết rốt cuộc hắn muốn làm gì.
Tứ Tước Gia không để ý đến hắn, về trên thuyền, trực tiếp sai người lái thuyền rời đ.
Chu Văn nhìn hai cái rương trước mắt, rất hoài nghi, Tỉnh Đạo Tiên có phải thả bom ở bên trong hay không, cho nên mới rời đi gấp như vậy.
Có điều loại rương này, trước mặt Chu Văn không khác gì trong suốt, cẩn thận dùng Đế Thính kiểm tra xong, hắn biết bên trong xác thực có một sợi dây chuyền và một quả trứng Phối sủng, không có quả bom gì.
Sợi dây chuyền kia hẳn là vòng cổ Nữ Thần May Mắn, phía trên tựa hồ có phong ấn, tựa hồ dùng một loại phương pháp nào đó, cưỡng ép lôi ra từ trên người chủ nhân.
Phía dưới vòng cổ còn có một cái thẻ, trên đó viết phương pháp khế ước Phối sủng.
Bên trong một cái rương khác, có một mao cầu màu đen, Tỉnh Đạo Tiên nói đó là trứng Phối sủng Hắc Hùng Tinh, Chu Văn cũng không biết đây là loại Phối sủng gì, có điều bản thân trứng Phối sủng tản ra khí tức, biết chắc không phải mặt hàng cấp thấp.
- Chẳng lẽ nói, Tỉnh Đạo Tiên đang nói láo? Nội dung bọn hắn đánh cược căn bản không phải lên bảng xếp hạng, mà liên quan đến ta? Nếu ta lựa chọn không đi, có phải lão sư sẽ thua hay không?
Chu Văn không thể không hoài nghi, chuyện này thực sự rất cổ quái.
Tỉnh Đạo Tiên là ai?