- Tiểu cô nương, muốn uống chút gì không? Trong tiệm ta nổi danh nhất chính là trà sữa trân châu đường đen… Dĩ nhiên, trà sữa matcha cũng rất ngon…
Ông chủ cười híp mắt giới thiệu.
- Có thể ăn hết không?
Nữ hài tóc vàng nhìn hình ảnh giới thiệu đẹp đẽ trên menu, mặt mũi tràn đầy mong đợi hỏi.
- Dĩ nhiên có thể, vậy trước tiên thử một cốc trà sữa trân châu đường đen sở trường nhất của quán ta đi.
Nụ cười trên mặt ông chủ càng đậm, bắt đầu động thủ điều chế trà sữa.
Rất nhanh, ông chủ bưng một cốc trà sữa đến trước mặt nữ hài tóc vàng, đặt trên mặt bàn nói:
- Nếm thử xem, ta cam đoan sẽ không để cho ngươi thất vọng, trà sữa trân châu đường đen ngon như vậy ta đảm bảo ngươi không uống quán nào ngon hơn quán ta.
Nữ hài tóc vàng kia nâng cốc trà sữa lên, uống một ngụm, sau đó nhắm mắt lại, mặt mũi tràn đầy vẻ hạnh phúc.
- Có phải rất ngon hay không?
Ông chủ hỏi.
- Ừm, uống rất ngon.
Nữ hài tóc vàng uống một ngụm tiếp một ngụm, rất nhanh uống xong một cốc trà sữa, thế là nhìn về phía ông chủ cửa hàng hỏi:
- Ngươi vừa nói, còn có trà sữa matcha, có phải cũng rất ngon như vậy hay không?
- Thử một chút chẳng phải sẽ biết!
Ông chủ cười híp mắt lại làm thêm một cốc trà sữa nữa cho nữ hài tóc vàng.
- Cái này cũng dễ uống!
Nữ hài tóc vàng bưng lấy cốc trà sữa, con mắt sắp hạnh phúc hòa tan.
Chỉ chốc lát sau, nữ hài lại uống xong một cốc trà sữa nữa.
- Còn muốn uống thêm loại khác nữa không?
Ông chủ đi tới hỏi.
- Cám ơn ngươi, không cần, ta phải đi.
Nữ hài tóc vàng nói xong liền muốn đi ra ngoài.
- Đợi một chút, ngươi còn chưa trả tiền?
Ông chủ vội vàng gọi lại nữ hài tóc vàng.
- Trả tiền? Đó là cái gì?
Nữ hài nghi ngờ nhìn ông chủ tiệm trà sữa.
Điềm Điềm xác thực không biết cái gì gọi là tiền, thời điểm lần trước tới Địa Cầu, đã cực kỳ lâu trước đây, mà khi đó có người chăm sóc nàng, Điềm Điềm chưa từng sử dụng thứ gọi là tiền.
- Đứng giả ngu!
Ông chủ lập tức đổi sắc mặt, bộ dáng hiền lành vừa rồi lập tức biến mất, thay vào đó là bộ dáng hùng thần ác sát, đưa tay bắt lấy cánh tay của Điềm Điềm, đồng thời còn hung ác nói:
- Không có tiền còn dám uống trà sữa, ngoan ngoãn vào đây cho ta…
Bàn tay ông chủ tiệm trà sữa đụng vào cánh tay của Điềm Điềm, thanh âm két một tiếng dừng lại, chỗ đầu ngón tay sáng lên một điểm kim quang, kim quang trong nháy mắt khuếch tán đến toàn bộ thân thể hắn, khiến thân thể hắn biến thành tượng Hoàng Kim.
Đây là Hoàng Kim chân chính, còn lóe sáng, tựa như một pho tượng vàng ròng 24K, còn duy trì biểu lộ hung ác và tư thái đưa tay bắt Điềm Điềm.
Điềm Điềm nhìn ông chủ biến thành pho tượng, chẳng qua than thở lắc đầu, sau đó rời khỏi cửa tiệm.
Chỉ chốc lát sau, có khách tiến đến cửa hàng trà sữa, thấy pho tượng kia, lập tức giật nảy cả mình.
Chu Văn mang theo Nha Nhi, linh dương và Tiểu điểu cùng đến kinh đô, vừa đi vừa đọc tin tức của kinh đô.
Vốn định xem tình huống hiện tại của Tử Cấm Thành thế nào, có người thăm dò bên trong Tử Cấm Thành hay không, có thể lấy tư liệu bên trong Tử Cấm Thành thì tốt nhất.
Nhưng ai biết không tìm được tư liệu Tử Cấm Thành, lại thấy trên rất nhiều trang đầu đề, đều đưa tin tức liên quan đến Hoàng Kim nhân.
Chu Văn tùy tiện nhìn một chút, biết đại khái trong kinh đô, đột nhiên nhiều Hoàng kim nhân, những Hoàng Kim nhân có bộ dáng hoàn toàn giống nhân loại, nhưng bên trong đều là vàng có độ tinh khiết cao.
Nhưng căn cứ thông tin của cục cảnh sát điều tra kinh đô, mỗi pho tượng hoàng kim đều dùng nhân loại mô phỏng, mà người tướng mạo giống Hoàng Kim nhân, toàn bộ đều mất tích.
Tất cả mọi người đều bàn tán sôi nổi chuyện này có người hoài nghi, có Dị thứ nguyên sinh vật mạnh mẽ tiến vào kinh đô, biến những người mất tích kia thành Hoàng Kim nhân.
Cũng có người nói, đây là trò đùa dai của mấy người cố ý, thậm chí có người nói đây là điềm báo Thiên Tai cấp sinh vật sắp xuất thế.
Ngược lại đủ loại giả thuyết xuất hiện, khiến lòng người trong kinh đô bàng hoàng, rất nhiều người không dám ra khỏi cửa, sợ bản