Trong lòng Chu Văn nghĩ hoặc, nhìn chằm chằm trái cây một hồi lâu, không thể cởi bỏ nghi hoặc.
Theo thời gian trôi qua, trái cây càng lúc càng lớn, ban đầu vỏ ngoài trái cây thẩm thấu oánh dịch, bây giờ đã khô lại, giống như vỏ trứng.
-Tử Nhân Thụ kết trái, không phải trứng Phối sủng đi?
Hai ngày trôi qua, Chu Văn Chu Văn càng thấy trái cây kia giống một quả trứng Phối sủng màu trắng, tâm tình hắn bây giờ không biết hình dung như thế nào.
-Nếu Tử Nhân Thụ có thể kết ra trứng Phối sủng, không biết Phối sủng này là loại nào? Gay thật? Hay hắn là mệnh hồn bác sĩ?
Chu Văn cũng chỉ có thế suy đoán như vậy.
Không biết trái cây khi nào mới có thể thành thục, Chu Văn chỉ có thể chậm rãi đợi nó trưởng thành, ngày thường vẫn vào Phó bản khác cày quái.
Không biết đây là lần thứ mấy chết trong tay của Hoàng kim phi nghĩ, Chu Văn vẫn mãi không thể động vào bạch cự kén do Hoàng kim phi nghĩ bảo hộ, điều này làm hắn có chút buồn bực.
-Xem ra phải tìm biện pháp đạt được Truy Nhật thân pháp mới được, đạt được tốc độ tuyệt đối, chắc sẽ có cơ hội chạm vào cự kén, thoát khỏi sự đeo bám của Hoàng kim phi nghĩ.
Chu Văn hiện tại đã có thể xuống giường, quyết định đi một chuyến đến Hoàng hôn thành, thuận tiện nhìn tình huống bên ngoài thế nào.
Nghiêm Thật tuy không phải là người trong quân đội, nhưng cũng là một vị pháp y, một vị pháp y biến mất không thấy như vậy, lại liên quan đến quân đội, nên rất có khả năng có người sẽ điều tra chuyện này.
-Thân thể của ngươi còn chưa hồi phục hẳn, nếu bị thương lại sẽ phiền toái, để Tử Nhã đi cùng ngươi một chuyến sẽ tốt hơn.
Vương Minh Uyên để Chung Tử Nhã đi cùng Chu Văn đến Hoàng hôn thành.
Chung Tử Nhã nguyên bản không vui, bởi Chu Văn bị thương, hắn không thể không đi kéo xích sắt, hiện tại còn muốn bồi Chu Văn đi Hoàng hôn thành, hắn tự nhiên phi thường không muốn.
Cũng không biết Vương Minh Uyên cùng Chung Tử Nhã nói gì đó, cuối cùng Chung Tử Nhã đáp ứng bồi Chu Văn đi một chuyến.
Có điều Chu Văn thấy được Truy Nhật Điểu lúc sau, không cần thời gian suy xét, trực tiếp từ bỏ ý niệm săn giết nó.
Chu Văn bằng mắt thường có thể nhìn, có một con như chấm đen trên bầu trời bay ngang qua, với tốc độ phi hành nhanh như vậy, Chu Văn có sử dụng Đại Ma Thần thể cũng không bay lên tới độ cao đó được, nói chi đến chuyện đuổi theo.
Hơn nữa Truy Nhật Điểu là Dị thứ nguyên sinh vật vĩnh viễn bay lượn trên không trung, không bao giờ sẽ rơi xuống đất.
Lần đầu tiên Chu Văn nhìn thấy Hoàng hôn thành, thành trì cổ xưa kia, giống như tòa thành trên mây, nhìn tưởng cực gần, nhưng lại xa xôi không thể nào chạm được.
Chung Tử Nhã nhìn Hoàng hôn thành kia nói:
-Bởi vì chỉ có thời điểm lúc hoàng hôn xuất hiện, mới có thể nhìn thấy nó, cho nên tòa thành này mới mệnh danh là Hoàng hôn thành.
-Cho đến bây giờ, vẫn không có người tiến vào được Hoàng hôn thành dao?
Chu Văn tò mò hỏi.
-Làm sao có thể đi vào?
Chung Tử Nhã bĩu môi nói:
-Ngươi không nhìn những con Truy Nhật Điều sao? Chúng nó cả đời truy đuổi Hoàng hôn thành, cũng không từng chạm đất, không thể chạm tới Hoàng hôn thành, ngươi nói xem có ai có thể tiến vào Hoàng hôn thành?
-Đúng rồi, vì sao ngươi muốn chém giết Truy Nhật Điểu, muốn giết nó chỉ sợ so sánh với việc chém giết Sử thi sinh vật còn khó hơn, hơn nữa ngươi cũng không có khả đuổi kịp nó.
Chung Tử Nhã còn nói thêm.
-Ta cần một bộ Khinh công thân pháp nhanh hơn Long môn phi tiên thuật, cho nên mới muốn sát Truy Nhật Điểu.
Chu Văn nói.
-Nếu chỉ có yêu cầu như vậy, căn bản không cần thiết đi giết Truy Nhật Điểu. Đến Liên Hoa động, Long Môn động, nơi đó có một loại Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật tên là Phi Thiên. Nếu ngươi giết chết nó, có khả năng tuôn ra Long Mông phi thiên thuật, bản nâng cấp của Long Môn phi tiên thuật, càng nhanh và linh hoạt hơn, so với Truy Nhật thân pháp chỉ thiên về tốc độ, thì cái này dùng tốt hơn nhiều.
Chung Tử Nhã nói.
Chu Văn cười khổ nói:
-Ta biết, nhưng ta đơn thuần không phải đối thủ của Phi Thiên, muốn sát