Chu Văn nghe được thanh âm từ hậu viện truyền đến, có điều hiện tại nơi đó đã bị che kín bởi bởi tơ nhện, giống như động tuyết vậy.
Năng lực Đế Thính giúp Chu Văn có thể xem xét tình huống bên trong, Chung Tử Nhã đang cùng một lũ nhện con thành đoàn chiến đấu, mà bên trong sân kia, có một vật như miệng cái giếng, từng đoàn nhện con không ngừng lao ra, rõ ràng đây chính là ngọn nguồn vấn đề.
- Lập tức tới.
Chu Văn vừa nói vừa tiến lên, đến sân sau, quả nhiên thấy Chung Tử Nhã cùng bầy nhện con đang triền đấu.
Trên người hắn không có tơ nhện, mà rõ ràng lực lượng của hắn không thể khắc chế tơ nhện giống Chu Văn, có điều thân pháp của hắn hết sức cổ quái, tựa như một đầu rắn không xương du tẩu bên trong tơ nhện.
Chu Văn nhìn kỹ mới phát hiện, thời điểm thân thể Chung Tử Nhã đụng vào tơ nhện, đều rơi về phía trên tơ nhện không dính, nhưng con nhện kia không có biện pháp nào bắt hắn.
Có điều tình huống của Chung Tử Nhã cũng không tốt đẹp lắm, mặc dù nhện con bình thường không thể làm gì hắn, tuy nhiên lại có một con nhện hết sức cổ quái, khiến Chung Tử Nhã ăn khổ không ít.
Con nhện kia cũng có màu tuyết trắng, có điều trên lưng nó, có huyết hồng hoa văn khác với những nhện con bình thường, hoa văn của nó như một khuôn mặt người, để nó khá nổi bật trong đám nhện con.
Con Huyết văn tri chu không ngừng trong bầy nhện con du tẩu, tránh công kích của Chung Tử Nhã, Chung Tử Nhã một mực truy sát nó, nhưng có một chút khiến Chu Văn cảm giác kỳ quái.
Thời điểm Huyết văn tri chu tiến vào bầy nhện con, Chung Tử Nhã đều bị mất mực tiêu.
- Chung Tử Nhã, tình huống hiện tại thế nào?
Huệ Hải Phong cũng thấy có vấn đề, vội vàng hỏi.
- Huyết văn tri chu là vấn đề, nhanh giết nó.
Chung Tử Nhã nói.
- Thật như vậy, có điều ta thấy ngươi thật giống như không muốn giết nó?
Huệ Hải Phong tiến tới nói.
- Nếu ta nhận ra được nó, ta đã sớm làm thịt nói rồi, nhưng nó rất giảo hoạt, luôn tìm cách chui vào đám nhện con, lẫn lộn vào đám nhện con, mất một lúc mới có thể tìm được nó.
Chung Tử Nhã nói.
- Không phải trên lưng nó có Huyết sắc hoa văn to như vậy, ngươi không nhìn thấy?
Huệ Hải Phong nghi ngờ hỏi.
- Ta có chứng bệnh mù màu, nên không nhìn thấy màu đỏ.
Đáp án của Chung Tử Nhã khiến Huệ Hải Phong và Chu Văn, suýt chút cắm cằm xuống mặt đất, nếu đây không phải đây là tình huống nguy cấp, bọn không thể tin được Chung Tử Nhã đang nói thật.
Huệ Hải Phong trực tiếp xông tới, một quyền đánh vào Huyết văn tri chu, Huyết văn tri chu nhanh chóng bò đi, nhẹ nhõm tránh qua, né công kích của Huệ Hải Phong, tốc độ không phải thế mạnh của Huệ Hải Phong, hơn nữa toàn thân hắn bao phủ tơ nhện, càng di chuyển càng vụng về, nói chung không thể đuổi kịp Huyết văn tri chu, nếu như nó là nhện con bình thường thì không biết bị Huệ Hải Phong đánh chết bao lần.
Chu Văn không nói hai lời, trực tiếp sử dụng Quỷ bộ, như thuấn di tới, cầm Trúc đao chém Huyết văn tri chu thành hai nửa.
Sau khi Huyết văn tri chu chết có chút khác biệt với những con nhện con khác, những con nhện con bình thường khi chết đều hóa thành tro bụi, nhưng Huyết văn tri chu khi chết giống sinh vật bình thường có máu thịt.
- Đây là chuyện gì?
Chu Văn hơi kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng tất cả con nhện đều là khôi lỗi, một đầu này rõ ràng không phải.
Huyết văn tri chu vừa chết, giếng trên mặt đất lập tức nổ tung, bắn ra hàng loạt chất lỏng màu trắng, sau đó không còn nhện con bò ra ngoài nữa.
Trước đó ba người đều chém hết nhện con bò ra, Chu Văn đi gần tới thành giếng nhìn thoáng qua, phía hiện phía dưới chỉ sau có vài mét, như một cái nồi lớn, không biết tại sao nhện con bò ra ngoài nhiều như vậy.
Bên ngoài quân đội điên cuồng pháo kích, giết chết hết nhện con bò ra, nhưng hiệu quả càng ngày càng kém, không ít binh lính bị