- Cái gì?
Chu Văn cau mày nói.
-Ngươi tới Trác Lộc, đã nghĩ kỹ phải vào viễn cổ chiến trường? Hay là tạm thời quyết định?
Lữ Vân Tiên hỏi.
-Sớm có kế hoạch, có gì khác không?
Chu Văn hỏi ngược lại.
-Có khác, nếu như ngươi đã có kế hoạch, tự nhiên đã chuẩn bị kỹ lưỡng, sẽ không dễ chết bên trong, nếu như chỉ là ý nghĩ tạm thời, dù như thế nào, ta cũng phải đem ngươi trở về.
Lữ Vân Tiên nói.
-Ta đã chuẩn bị rất kỹ, hẳn không dễ chết. Đi thôi, thời gian của chúng ta không nhiều lắm, nhất định phải mau sớm tìm tới thạch khí đưa đến di tích bên kia đi.
Chu Văn nói với Liễu Thành Chí:
-Ngươi đi về phía trước không ngừng, ta không nói ngừng, ngươi vẫn phải tiếp tục đi.
Liễu Thành Chí gật đầu, bởi Chu Văn đến, sự sợ hãi trong lòng hắn, ít đi rất nhiều.
Trước đó bọn hắn cũng gặp phải Quỷ quái, chết rất nhiều người, nhưng Quỷ quái kia lại bị Chu Văn tùy tiện giết chết, khiến tâm lý hoảng hốt của hắn giảm đi không ít.
Ba người tiếp tục tiến lên, mặc dù nhân số ít đi rất nhiều, nhưng bầu không khí tựa hồ không bị đè nén như trước đó vậy.
Lữ Vân Tiên nhìn Chu Văn đang cầm ô dù đi đằng trước, cảm giác có chút cổ quái, hiện tại hắn không có cách nào đem Chu Văn của hiện tại liên hệ với Chu Văn trong nhận thức trước kia của hắn.
-Ngừng.
Lữ Vân Tiên đột nhiên nghe được thanh âm Chu Văn, vội vàng dừng lại nhìn về phía Chu Văn, thấy Chu Văn đang nhìn về đằng trước, nhưng ánh mắt Lữ Vân Tiên nhìn qua, chỉ thấy một màn huyết vũ, không nhìn thấy cái gì.
-Liễu Thành Chí, trước tiên lui lại phía sau.
Chu Văn đi đến trước Liễu Thành Chí, rút ra Trúc đao.
Trúc đao bên trong huyết vũ lập lòe hàn mang, huyết vũ đánh trên lưỡi đao, nhưng một giọt không dính vào nổi, trực tiếp trơn trượt rơi xuống, cho dù trong mưa, Trúc đao vẫn không dính nửa điểm bụi trần.
Một lát sau, Lữ Vân Tiên mới nhìn được trong huyết vũ, lại Quỷ quái đi tới, giống Quỷ quái bọn hắn gặp phải như đúc, trong lòng không khỏi cảnh giác, ngưng tục sức mạnh chuẩn bị tác chiến.
Chu Văn trực tiếp chuyển động, trong mắt bắn ra hai đạo quang, chiếu trên thân Quỷ quái, một giây sau, thân hình Chu Văn biến mất tại chỗ, thời điểm hắn xuất hiện, Trúc đao trực tiếp đâm xuyên qua thân thể quái nhân, khiến thân thể quái nhân bạo thể thành hắc thủy rơi đầy đất, còn có một khỏa Thứ nguyên kết tinh rơi xuống đất.
Lữ Vân Tiên nhìn thoáng qua Chu Văn, trong lòng cảm giác càng ngày càng kỳ quái, hắn hết sức hoài nghi, Chu Văn có phải thật sự là Truyền kỳ học sinh không, ngay cả Sử thi cường giả cũng khó có thể giết Quỷ quái, nhưng Chu Văn tựa hồ chưởng khống hết thảy vung đao tùy tiện chém giết Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, mà hắn thủ túc vô sách.
-Tiếp tục đi thôi.
Chu Văn nhặt Thứ nguyên kết tinh, nói với Liễu Thành Chí.
-Vâng, Văn thiếu gia.
Tinh thần Liễu Thành Chí lúc này tốt hơn rất nhiều, nhanh chân tiến về phía trước, sợ hãi trong lòng tựa hồ ít đi rất nhiều.
Lộ trình bên trong Viễn cỗ chiến trường, bọn Chu Văn không còn tiếp tục gặp Dị thứ nguyên sinh vật nữa, Dị thứ nguyên sinh vật bên trong Viễn cỗ chiến trường không nhiều, nhưng mỗi một con đều vô cùng đáng sợ.
Nếu như không phải Chu Văn, tìm hiều bọn chúng rõ ràng, có phương pháp khắc chế Dị thứ nguyên sinh vật, sợ rằng ba người bọn họ đã chết từ lâu.
Đi hơn mười dặm đường, từ đầu đến cuối không thấy đầu Si, Liễu Thành Chí nói tới, cũng không biết Lữ Vân Tiên nhầm phương hướng, hay đầu Si đi đến nơi khác.
-Liễu Thành Chí, còn xa không?
Lữ Vân Tiên cũng cảm thấy có chút quá xa, mở miệng hỏi.
Liễu Thành Chí gãi đầu nói:
-Chúng ta gặp gỡ nó ở đây, nhưng không biết vì sao, không thấy tung tích của nó.
Liễu Thành Chí nói kiểu này, Chu Văn và Lữ Vân Tiên đều cảm thấy có chút không ổn, nếu như Si rời khỏi khu vực này, mà Viễn cỗ chiến trường