Chu Văn thầm đau lòng một hồi, mặc dù Tam nhãn kim cương lực sĩ chỉ là Truyền kỳ Phối sủng, tuy nhiên là loại Phối sủng hết sức hiếm thấy, siêu cấp lá chắn thịt, ở trong game Chu Văn vẫn luôn dùng nó để dò đường, hiện tại nó cứ như vậy chết đi, không thể sống lại giống như trò chơi.
Hình xăm đại biểu Tam nhãn kim cương lực sĩ cũng biến mất, để Chu Văn khắc sâu đây không phải trò chơi, hắn cũng chỉ có một mạng, chết là hết.
Lữ Vân Tiên phát ra tiếng bạo hống, đánh ra một hỏa diễm chi quyền, hỏa diễm kinh khủng như mãnh hổ lao vể Thạch Si.
Trong hai mắt Thạch Si lại bắn ra tia sáng, hỏa diễm mạnh hổ đụng vào tia sáng, không sinh ra vụ nổ nào, hỏa diễm cũng tia sáng lập tức cùng nhau tiêu tán.
Trên thân Lữ Vân Tiên hỏa diễm bao quanh, tựa hồ có một Hỏa diễm tướng quân phụ trên thân hắn, hai quả đấm liên tục oanh hỏa diễm tung bay, mỗi một quyền như mãnh hổ xuất cũi, từng con hỏa diễm lão hổ nhào về phía Thạch Si.
Thạch Si phóng ra tia sáng tuy lợi hại, nhưng tốc độ phóng xạ tương đối chậm, khoảng thời gian dài, ngăn cản hỏa diễm mãnh hổ quyền không nổi.
Mắt thấy, mấy con hỏa diễm mãnh hổ sắp đâm vào người Thạch Si, đã thấy nó gào thét, khí xám trên người ngưng tụ thành một đầu Thạch long xám trắng.
Thạch long há miệng hút vào, đem mười mấy con hỏa diễm mãnh hổ đều nuốt hết vào trong miệng, ngay cả một điểm tiếng vang không có, giống như bụng nó như vực sâu không đáy.
Mặc dù Mệnh hồn Thạch long khủng bố, có điều Chu Văn trong game đã gặp qua, không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại còn có chút vui mừng.
Ít nhất đầu Thạch Si này, còn bảo lưu một chút năng lực và đặc điểm của Si bình thường, không phải không có dấu vết mà tìm kiếm.
Mắt thấy Lữ Vân Tiên cùng Thạch Si chiến đấu, Chu Văn không có ý tứ lên hỗ trợ, chỉ đứng một bên quan chiến.
Dù sao hắn chỉ là Truyền kỳ, trước đó biết không rõ ràng năng lực và nhược điểm Thạch Si, coi như đi lên hỗ trợ cũng không có tác dụng quá lớn, nói không chừng sẽ ảnh hưởng Lữ Vân Tiên phát huy.
Đôi khi quan chiến còn hiệu quả hơn trực tiếp chiến đấu, Chu Văn đứng một bên quan chiến và chờ đợi cơ hội.
Lữ Vân Tiên không hổ là một doanh trưởng, hỏa diễm lực lượng của hắn cuồng bạo vô cùng, ngoại trừ tốc độ hơi chậm một chút, nhưng phương diện khác trong Sử thi, cũng xem như không tầm thường.
Mà dưới sự gia trì của Mệnh hồn Hỏa diễm tướng quân, Lữ Vân Tiên không ngừng oanh kích hỏa diễm mãnh hổ quyền, không có hiện tượng suy yếu Nguyên khí chút nào.
Một người một Thạch Si chiến đầu, nhưng Thạch Si rõ ràng chiếm cứ thế thượng phong, Mệnh hồn Thạch long trên người hắn, há miệng hút vào, có thể đem hết thảy Hỏa diễm mãnh hổ quyền thôn phệ hết, thoạt nhìn không cần tốn nhiều sức.
Còn may Thạch long không giống Âm Dương Tử Khí Linh Đang có khả năng cắn trả, chỉ nuốt là xong, bằng không thì không biết thế nào mà chống lại nó.
Thạch Si vô phương đột phá hỏa diễm mãnh hổ quyền của Lữ Vân Tiên, dần tức giận, không thăm dò vọt thẳng tới, thân thể của nó dụng vào hỏa diễm mảnh hổ quyền, bị chấn lùi lại mấy bước, nhưng thân thể không nhận nửa điểm tổn thương, gào thét một tiếng lao đến.
Thạch long hút vào, trong hai mắt Thạch Si bắn ra hai tia sáng mãnh liệt, mạnh mẽ xông phá hỏa diễm mãnh hổ quyền, lao tới trước mặt Lữ Vân Tiên.
Lữ Vân Tiên vội vàng triệu hoán mấy con Phối sủng, Phối sủng hắn đắc ý nhất Nham thạch quái đã chết trong chiến đấu, bây giờ dùng mấy con Phối sủng này cũng không tệ, nhưng vẫn có chút chênh lệch nhất định với Nham thạch quái.
Thạch Si tàn sát bừa bãi, cự trảo xé rách, trong chốc lát, mấy Phối sủng mà Lữ Vân Tiên triệu hồi ra, đều bị tàn sát.