- Xác thực hết sức quỷ dị dọa người, bắt đầu chúng ta phái rất nhiều Phối sủng đi vào, nhưng kết quả mỗi Phối sủng đều bị chém đầu, chỉ có hai Phối sủng may mắn còn tồn tại. An phó quan gọi nó là Không gian chi phong, bởi hai cái không gian khác biệt sinh ra phong lực mạnh mẽ đối với không khí đối lưu. Bởi Không gian chi phong vô tung vô ảnh, trừ phi toàn thân trừ trên xuống dưới, không có một chút kẽ hở, bằng không rất khó ngăn cản.
Triệu Tân dừng một chút lại tiếp tục nói:
-An phó quan cuối cùng suy nghĩ một biện pháp, để hai vị Sử thi cường giả tinh thông không gian hệ, phụ trách nhiễu loạn trật tự không gian, khiến Không gian chi phong vô phương tốc độ cao hình thành. Thử qua về sau, phát hiện biện pháp này quả nhiên hữu hiệu, nhưng bọn hắn chỉ có đủ khả năng chống đỡ khu vực có hạn, cho nên không có cách nào đem tất cả mọi người mang vào, ta cùng hai tên gia hỏa khác đành phải lưu thủ tại chỗ này , chờ An phó quan, bọn hắn trở về.
-A Sinh có nói, hắn dẫn người đi vào chỗ nào của di tích không?
Chu Văn hỏi.
-Không biết, A Sinh không nói rõ, chỉ nói, đi vào bên trong di tích tìm nơi hạ lạc của Lam phu nhân, và Âu Dương lão tiên sinh, cụ thể chỗ nào không nói rõ.
Triệu Tân lắc đầu nói.
Chu Văn nhìn một chút di tích ở xa xa, trong lòng có chút sầu muộn, mặc dù bây giờ biết bên trong di tích có lực lượng tương tự Giới Phong quấy phá, nhưng Chu Văn không am hiều Không gian hệ, cũng không có năng lực ngăn cản Giới Phong, coi như biết hết đặc tính của Giới Phong, nhưng vô phương ngăn cản.
-Các ngươi chạy tới đây làm gì?
Triệu Tân hỏi.
-Ta có một vật cần đưa cho A Sinh, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với việc cứu Lam phu nhân và Âu Dương lão tiên sinh, các ngươi có biện pháp liên hệ với bọn hắn không?
Thấy hai Sử thi cường giả đi ra, Chu Văn không nói sự tình liên quan đến Thạch khí, chỉ nói hàm hồ một câu.
-Nơi này, tín hiệu bị quấy nhiễu, thiết bị liên lạc không có tác dụng gì, trừ phi bọn hắn đi ra, bằng không không thể nào liên lạc.
Triệu Tân nói.
Hai người khác thấy Chu Văn, lập tức giật nảy cả mình, chỉ Chu Văn nói:
-Ngươi không mặc áo mưa, tại sao không bị virus cảm nhiễm.
Triệu Tân nghe bọn hắn nói, cũng ngẩn người, lúc này mới ý thức được, trên thân Chu Văn chỉ mặc một kiện áo giáp bình thường, không có áo mưa đặc chế.
Nhìn kiểu dáng áo giáp trên người hắn, không có khả năng che khuất toàn bộ thân thể, khẳng định dính huyết vũ.
-Ta có phương pháp khắc chế huyết vũ, các ngươi không cần lo lắng, ta cần nghỉ ngơi.
Chu Văn nói, Chu Văn nhất định phải chờ vết thương khỏi hẳn, có năng lực chiến đấu, sau đó mới tìm biện pháp đối phó Giới Phong, bằng không đi vào bây giờ không khác gì chịu chết, chẳng mang lại tác dụng gì.
Triệu Tân chỉ lều vải bên ngoài cùng nói:
-Đó là lều vải An phó quan, ngươi đến chỗ của hắn thử xem.
Chu Văn không khác khí, trực tiếp chui vào.
Bên trong lều vải gọn gàng sạch sẽ, có một ngọn đèn pin nhỏ vẫn sáng, bên cạnh trưng bày chút sách, còn có một cái hương lô nho nhỏ.
-A Sinh thật không chê phiền phức, lại mang theo nhiều đồ như vậy, tới chỗ như thế này.
Chu Văn tìm một chỗ ngối xuống, một bên vận chuyển Tiểu Bàn Nhược Kinh, chữa trị thương thể, một bên tiếp tục chơi game.
Ba người Triệu Tân đem Lữ Vân Tiên mang vào một cái lều vải, vừa cười vừa nói:
-Lữ doanh trưởng khổ cực, ngươi đưa Chu Văn đi tới nơi hung hiểm như vậy, trên đường chịu không ít khổ?
Lữ Vân Tiên nhìn ba người Triệu Tân liếc mắt, lãnh đạm nói:
-Đây là chức trách của ta, mà không có Văn thiếu gia, ta cũng không thể tới đây.
-Lời này thế nào?
Ba người ngẩn ra, Triệu Tân nhìn Lữ Vân Tiên hỏi.
Lữ Vân Tiên không đáp, chỉ nói:
-Các ngươi chuẩn bị một chút, chờ Văn thiếu gia lành, chúng ta cùng hắn tiến vào di tích tìm An phó quan.
Ba người nhìn Lữ Vân Tiên như đang nhìn một người điên, Triệu Tân liếm môi một cái nói:
-Ta biết các ngươi Lạc Nhật quân có tiếng không sợ chết, nhưng ngươi biết Không gian chi phong bên trong di tích đáng sợ như thế nào không? Ngươi biết thời điểm bắt đầu dò đường, có không ít Phối sủng trâu bò đều vô thanh vô tức chết bên trong không? Đó không phải chỗ mà tùy tiện người nào muốn, có thể vào.
-Văn thiếu