- Xem ra bởi sự xuất hiện của Thất Lạc Quốc Độ nên hậu tố Quỹ Tích biến mất. Nếu Ma Thần Kỷ có thể ngưng tụ ra Mệnh hồn, như vậy ba loại Nguyên Khí quyết của hắn, chắc hẳn có thể ngưng tụ Mệnh hồn mới đúng.
Chu Văn dự dịnh bỏ chút thời gian, đem ba loại Nguyên Khí quyết còn lại ngưng tụ thành Mệnh hồn.
- Thất Lạc Quốc Độ có thể cho ta năng lực thuấn di, không biết ba loại Mệnh hồn còn lại có thể làm được những gì?
Chu Văn suy nghĩ một chút, định nghiên cứu Cổ Hoàng kinh một chút.
Tại sao phải ngưng tụ Cổ Hoàng kinh trước, bởi hai loại Nguyên Khí quyết khác, Chu Văn không nghĩ ra đầu mối.
Đạo quyết huyền ảo khó hiểu, ngoại ngừ năng lực hồi phục Nguyên khí ra, trước mắt Chu Văn chưa phát hiện ra được tác dụng nào khác, cho nên muốn lĩnh ngộ không hề đơn giản như vậy.
Nguyên Khí quyết Tiểu Bàn Nhược kinh xác thực có liên quan đến lục cảm, trong lúc nhất thời Chu Văn không nghĩ ra biện pháp nào để giải quyết.
Còn Cổ Hoàng kinh mà nói, tựa hồ có vẻ trực tiếp hơn, nó có tác dụng gia trì đối với lực lượng, lại thêm thuộc tính hệ Hỏa, cho nên Chu Văn cảm giác chỉ cần đi tham khỏa một chút Hỏa hệ lực lượng là có thể lĩnh ngộ.
Chu Văn nhìn một chút Phó bản trong trò chơi của mình, quả thật Dị thứ nguyên sinh vật hệ Hỏa không nhiều, có Hỏa điểu trên Hỏa Thần bệ.
Có điều những loại hình kỹ xảo của Hỏa điểu kia, Chu Văn đã thử qua nhiều lần, nhưng không lĩnh ngộ được cái gì, cho nên Chu Văn dự định đến chỗ khác.
Long Môn động không có Dị thứ nguyên sinh vật Hỏa hệ mạnh, Lão Quân sơn, Kiến sào, Hổ Lao quan không có có địa phương nào có, Trạch thành càng là một vùng biển nước mênh mông.
Viễn cổ chiến trường Trác Lộc toàn Dị thứ nguyên sinh vật Độc hệ, không có cái gì liên quan đến Hỏa.
-Hiện tại Phó bản trong trò chơi không có sinh vật hệ Hỏa nào!
Chu Văn có thể dự định đi tìm Phó bản mới, lên mạng tìm tòi tư liệu của Tịch Dương học viện, hi vọng có thể tìm được Dị thứ nguyên lĩnh vực có sinh vật Hỏa hệ.
Nếu như thực sự không tìm được, Chu Văn đành phải khai đao với tiểu điểu, dù sao nó cũng là Dị thứ nguyên sinh vật Hỏa hệ, chắc hẳn có chút tác dụng, trêu chọc nó để nó phun lửa không phải việc khó gì.
Có điều hỏa diễm của tiểu điểu có chút đáng sợ, không phải vạn bất đắc dĩ, Chu Văn cũng không có ý định trêu chọc nó.
Phó bản có Dị thứ nguyên sinh vật Hỏa hệ không khó tìm, rất nhanh Chu Văn phát hiện được một cái, hơn nữa còn không yếu cầu giấy thông hành, nơi đó không có thành, là một Dung Nham hà dưới mặt đất, phụ cận có không ít Dị thứ nguyên sinh vật.
Bởi giá trị Dung Nham hà không cao, đại bộ phận Dị thứ nguyên sinh vật Hỏa hệ đều có năng lực sinh tồn trong dung nham, cho nên săn giết tương đối khó khăn, mà tiền lời không cao, trừ một số học sinh và đạo sư cần Nguyên Khí kỹ, người bình thường rất ít khi tới đây, tự nhiên nơi này không có ai giám thị.
Trên đường đi, Chu Văn đụng phải không ít học sinh, có điều bọn hắn đều đi nơi khác, thời điểm Chu Văn đến phụ cận, đã không thấy còn mốm nào.
Xa xa cảm giác được sóng nhiệt phả vào người, cũng may thể chất Chu Văn đã mạnh phi thường, nếu thành người khác sợ đã toát mồ hôi, nếu ở nơi này trong một khoảng thời gian dài, nếu không có nước bổ sung, sợ rằng cơ thể rất nhanh mất nước.
Dung Nham hà xích hồng từ huyệt động dưới lòng đất chậm rãi chạy xuôi, chênh lệch với phụ cận màu đen.
Chu Văn chưa đi tới Dung Nham hà, đã thấy một người ngồi xổm gần Dung Nham hà, nhìn y phục hắn, biết hắn chắc chắn là học sinh Tịch Dương học viện.
-Cổ Điển, ngươi làm gì ở đây?
Chu Văn đến gần xem xét, mặc dù chỉ nhìn thấy bóng lưng của người kia, có điều vẫn nhận ra hắn là ai.
Nói chung dáng người Cổ Điển quá cao to hùng tráng, rất dễ dàng nhận biết.
-Câu cá.
Cổ Điển xoay đầu quay lại nhìn Chu Văn liếc mắt, chỉ nói hai chữ, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm, Dung Nham hà.
-Ngươi câu cá? Ngươi câu loại cá gì?
Chu Văn đến bên cạnh Cổ Điển, nhìn xuống mặt Dung Nham hà một chút, thấy trong tay Cổ Điển kéo một dây thừng to dài như ngón tay cái, dây thừng trắng sáng như tuyết, thoạt nhìn như ở tằm bện thành, chìm dưới phía trong Dung Nham hà, nhưng lại không bị Dung Nham hà thiêu hủy, thoạt nhìn đó không phải là loại tơ tằm bình thường.
Nơi này các Dung Nham hà khoảng độ ba bốn mét, có điều hơi nòng nơi đây đã rất đậm, nhưng Cổ Điển không đổ một giọt mồ hôi nào, mặt không thay đổi nhìn Dung Nham hà.
-Kim ngư.
Cổ Điển phun ra hai chữ, tựa như chữ của hắn rất đáng tiền, sợ nói quá nhiều, lỗ vốn.
-Chỗ này có Kim ngư?
Chu Văn không tin nơi này có Kim ngư, hắn chỉ nghe nói chỗ này có Hỏa Giáp ngạc và Dung Nham trùng.
Nếu cá sấu cũng tính là cá, như vậy nơi này có cá thật, có điều Hỏa Giáp ngạc có màu đen, trên người có hoa văn giống dung nham, nhưng không có chút nào màu vàng cả.
-Có.
Cổ Điển trả lời hết sức khẳng định.
-Vậy ngươi ở đây câu tiếp, ta đến chỗ khác tìm Hỏa Giáp ngạc.
Chu Văn chuẩn bị đến đi dọc về hướng thượng du Dung Nham hà, tìm phụ cận có đồ án nhỏ không, đột nhiên thấy dây thừng trên tay Cổ Điển kich liệt dung động.
Hai tay Cổ Điển kéo chặt dây thừng, hai chân giống đứng như cọc gỗ, gắt gao đóng ở trên mặt đá, sợi dây thứng bị kéo căng thẳng tắp, không ngừng di động trong Dung Nham hà, giống như có sinh vật mắc câu chạy lung tung trong Dung Nham hà.
Chu Văn bị Cổ Điển hấp hẫn, không khỏi dừng bước quan sát.
Răng rắc!
Chỉ thấy dưới chân Cổ Điển, nham thạch vỡ vụn, hai chân hắn rơi vào trong nham thạch, toàn bộ bắp chân bị kéo vào.
-Lực lượng rất mạnh, tên này chắc hẳn đang là đỉnh phong Truyền kỳ đi?
Chu Văn đối với thực lực Cổ Điển có chút hiếu kỳ.
Trước đó hắn từng đánh bại Cổ Điển một lần, nhưng sau này hắn phát hiện thực lực Cổ Điển không ngừng tịnh tiến, nhưng bởi hai người không có cơ hội giao thủ nên hiện tại Chu Văn không biết thực lực chân chính của Cổ Điển như thế nào.
Hiện tại xem xét, lực lượng của Cổ Điển rơi vào khoảng 20 điểm.
Lực lượng Cổ Điển như vậy, nhưng không thể kéo nổi dây thừng, bởi lực lượng truyền từ bên dưới Dung Nham hà quá mạnh, hai chân Cổ Điển giống như cái cày, đem nham thạch bổ thành hai đạo kênh mương.
Chu Văn vội vàng lách mình đến bên cạnh Cổ Điển, hai tay nắm lấy dây thừng, cùng Cổ Điển kéo.
Mặc dù thuộc tính lực lượng của hắn không cao bằng thuộc tính tốc độ, nhưng cũng rơi vào tầm 28 điểm, kéo một phát, lập tức ngừng xu thể kéo xuống của sợi thừng, có điều Chu Văn còn muốn dùng sức kéo dây thừng, nhưng cảm giác trầm trọng dị thường, lại không thể khiến nó nhúc nhích được.
-Khi nào ta bảo ngươi kéo, ngươi giật thật mạnh vào.
Cổ Điển đột nhiên nói.
-Được.
Chu Văn cảm thụ lực lượng của Cổ Điển, thời điểm Cổ Điển dùng sức kéo mạnh khiến hắn kéo mạnh, thời điểm Cổ Điển thu lực, hắn cũng làm tương tự.
Qua nửa giờ, Chu Văn cảm giác lực lượng trên sợi dây lại yếu hơn rất nhiều, lúc này Cổ Điển rống to một tiếng:
-Kéo!
Chu Văn vội vàng dùng toàn lực, cùng Cổ Điển kéo dây thừng, chỉ thấy sinh vật bị kéo ra khỏi Dung Nham hà, là một đầu sinh vật toàn thân kim lân, cái đuôi tựa như Kim ngư nhảy ra khỏi dung nham, trên người nó còn thiêu đốt ngọn lửa màu vàng.
--------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Hỏa Giáp Ngạc
Sau khi Kim ngư nhảy ra khỏi mặt dung nham, đột nhiên quẫy đuôi một cái, kém chút nữa kéo cả Chu Văn và Cổ Điển vào Dung Nham hà.
Chỉ nghe băng một tiếng, dây thừng bện bằng tơ trắng đột nhiên đứt.
Cổ Điển đem dây thừng còn lại kéo lên, mà bên trong Dung Nham hà, đã không thấy bóng dáng Kim ngư đâu, Dung Nham hà dần dần khôi phục bình tĩnh.
-Con Kim ngư kia là Dị thứ nguyên sinh vật gì? Mà sao khí lực lớn vậy?
Chu Văn hỏi.
Hai người Cổ Điển và Chu Văn dùng khí lực như vậy, lại không thể đem Kim ngư kéo lên, Chu Văn dám chắc nó chắc hẳn là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, nhưng nếu nó là Sử thi Dị