- Lão Chu ngươi muốn làm gì?
Lý Huyền cười hỏi.
-Không có gì, muốn kiểm tra một chút năng lực Phối sủng của ta, kết quả lại rất thất vọng.
Chu Văn nói.
-Phối sủng gì vậy? Cần bị ngược đãi mới phát huy tác dụng sao?
Lý Huyền càng thêm tò mò.
Gương mặt Chu Văn lại phiền muộn, khoát tay áo nói:
-Được rồi, do ta nghĩ sai năng lực của nó, cứ như vậy đi, ta về trước đây.
-Dừng lại, ta hẹn Phong Thu Nhạn và Cổ Điển, đợi lát nữa mang các ngươi đi kiếm chỗ tốt.
Lý Huyền nói.
-Đi đâu?
Chu Văn hỏi.
Lý Huyền lấy một tờ giấy thông hành màu đen nói:
-Thấy không, đó là tờ giấy thông hành đến Bạch Tiên miếu, rất khó lấy được đấy, ta cố hết sức chỉ lấy được năm tờ, gồm ta, ngươi, A Lai thêm Phong Thu Nhạn và Cổ Điển, năm người chúng ta cùng đi.
-Bạch Tiên miều? Trong Tịch Dương học viện có loại Dị thứ nguyên lĩnh vực này sao?
Chu Văn cẩn thận suy nghĩ, nhưng không nghĩ ra được, trong học viện có một Dị thứ nguyên lĩnh vực nào có tên như vậy.
-Không phải trong học viện chúng ta, có điều nó ngay trong thành Lạc Dương, ngươi đi thì biết.
Lý Huyền thần thần bí bí hề hề nói.
-Bạch Tiên miếu, bên trong không phải cung cấp Bạch nương tử sao?
Khi còn bé Chu Văn nghe gia gia kể chuyện xưa về Bạch nương tử, nghe hai chữ Bạch Tiên, hắn nghĩ ngay đến truyện xưa này.
-Nghĩ gì thế? Bạch nương bị trấn áp tại một nơi tên Nhật tháp, bên chỗ Tây Hồ, cách xa chỗ chúng ta ở.
Lý Huyền thấy Cổ Điển và Phong Thu Nhạn còn chưa đến, giải thích cho Chu Văn:
-Bạch Tiên là một trong năm Tiên dân gian gọi: Cáo, Hoàng, Bạch, Liễu, Xám, Cáo chỉ Hồ Tiên, cái này chắc ngươi biết, Hồ Ly tu luyện thành Tiên, trong chuyện xưa thường thấy nhất. Hoàng Tiên là con chồn, vô cùng tà tính. Liễu Tiên chỉ Xà Tiên, Xám Tiên là chuột, còn Bạch Tiên nha, kỳ thật là con Nhím Tiên, năm vị Tiên này càng về phía bắc càng thịnh hành, chúng ta kỳ thật tương đối ít thấy năm Tiên miếu, có điều trong thành Lạc Dương, có một tòa Bạch Tiên miếu, hiện tại đó biến thành Dị thứ nguyên lĩnh vực, vẫn luôn chịu quân đội khống chế, giấy thông hành nơi đó vô cùng khó làm, cũng may ta có vận khí tốt, ngoài ý muốn thu được mấy tấm như vậy, mang các ngươi đi xem một chút.
-Ngoài ý muốn?
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái nhìn Lý Huyền.
Lý Huyền biết Chu Văn đang suy nghĩ gì, lắc đầu nói:
-Ngươi yên tâm, việc này không liên quan gì đến nhị ca ta, hơn nữa bên trong Bạch Tiên miếu không có nguy hiểm, chỉ chịu chút đau khổ chút thôi.
-Có ý gì?
Chu Văn hoàn toàn không biết Bạch Tiên miếu có những gì.
-Bên trong tòa Bạch Tiên miếu có một loại lực lượng đặc thù, sau khi đi vào, đi mỗi bước không khác bị kim châm vào chân, đi càng xa càng thống khổ, người bình thường đi vào, cùng lắm trên hai bàn chân sẽ bị lực lượng trong Bạch Tiên miếu đâm nhiều lỗ máu, như kim đâm vào chân. Nhưng nếu cưỡng ép xông vào, như hậu quả khó lường, nghe nói có một vị Sử thi cường giả tinh thông thân pháp, cậy mình có năng lực phi hành siêu phàm, trực tiếp bay vào bên trong đại điện Bạch Tiên miếu, kết quả hắn vừa mới tiến vào đại điện, đã hét thảm lăn té xuống mặt đất, toàn thân từ trên xuống dưới lít nha lít nhít lỗ máu, máu chảy đầy đất, trực tiếp chết oan uổng.
-Nghe vậy, hình như Bạch Tiên miếu rất nguy hiểm?
Chu Văn không thích đi địa phương nguy hiểm.
-Chỉ cần không xông vào, kỳ thật vấn đề không lớn, thành thật tiến vào trong, có thể đi bao xa do năng lực của ngươi, nếu ngươi không chịu nổi, có thể quay người trở về, tự nhiên không bị thương nữa. Nếu sự nhẫn nại của ngươi đủ mạnh, có thể đến chỗ lư hương trước điện, đốt ba nén hương, có khả năng thu hoạch được một viên trứng Phối sủng do Bạch Tiên ban cho.
-Đẳng cấp trứng Phối sủng Bạch Tiên cho như thế nào?
Chu Văn hỏi.
-Đẳng cấp không quan trọng, kỳ thật đẳng cấp trứng Phối