Chu Văn nhìn Lý Huyền chảy nhiều máu như vậy, lập tức có chút do dự, nhiều máu như vậy, đủ để hắn chơi mấy tuần.
Có điều đại điện tương đối nhỏ, đi hết thảy không có bao nhiêu bước, nhiều lắm vài chục bước, vì trứng Phối sủng Bạch Tiên, Chu Văn cắn răng thử một lần.
Cổ Điển, Phong Thu Nhạn cùng A Lai đều đi theo Lý Huyền đi vào bên trong, mỗi người đi vào đều biến sắc, có thể tưởng tượng bàn chân bị kim đâm, cảm giác như thế nào, bọn người Phong Thu Nhạn đều coi là người ẩn nhẫn, thế như vẫn không nhịn được biến sắc.
Cổ Điển hơi ăn thiệt thòi, do bàn chân của hắn quá lớn, nên hắn bị kim đâm nhiều hơn.
Chu Văn đi sau bốn người, trong nội tâm đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng khi Chu Văn đặt xuống đất, hắn không cảm giác được đau đớn, ngược lại có một dòng nước ấm chảy ngược bàn chân, sau đó truyền vào thân thể.
-Đế Thính!
Chu Văn cảm thấy có lực lượng từ vòng tai truyền đến, đây chính là cảm giác lúc Chu Văn đối kháng lôi điện tại ldm, hắn vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Hắn đi tiếp vài bước, quả nhiên không giống bọn Lý Huyền, bị đâm phá chân, cảm giác đau đớn, ngược lại không ít Nguyên khí tràn vào lòng bàn chân hắn truyền đến thân thể.
-Mệnh hồn Hóa Tà của Đế Thính thật kỳ lạ, rốt cuộc phải dưới tình huống như thế nào mới có thể sử dụng đây? Trước đó là Lôi điện, hôm nay là lực lượng Bạch Tiên miếu, không biết cả hai có điểm chung là gì?
Chu Văn âm thầm suy tư.
Bọn người Lý Huyền đã đi hết thảy vài chục bước, hiện tại đã trước mặt lư hương.
Có điều bọn Lý Huyền bước vài chục bước này không dễ, mỗi một bước một dấu chân máu, càng đi vào trong vết chân máu càng nhiều, loại cảm giác vạn kim đâm xuyên bàn chân rất đau đớn, nếu người bình thường, có thể chịu được một hai lần, còn đi tận vài chục bước không phải ai cũng có thể làm được.
Lý Huyền là người đầu tiên tới lư hương trước, sau đó hắn cung kính đốt ba nén hương, lạy ba cái, lúc này mới đem hương cắm vào bên trong lư hương.
Sau khi làm xong tất cả, Lý Huyền mong đợi nhìn bên trong phòng lớn.
Chu Văn đứng một bên nhìn vào phòng lớn, chỉ thấy bên trong không có tượng thần, bên trên chỉ bày biện một tấm bảng gỗ, trên tấm bảng gỗ viết bốn chữ Bạch lão thái thái.
Răng rắc!
Lý Huyền cắm ba nén hương vào lư hương, đột nhiên nghiêng một cái, đứt đoạn.
-Chuyến này xem như uổng công, các ngươi đến thử đi.
Lý Huyền buồn bực lui qua một bên.
Có thể tới dâng hương là một chuyện, còn được Bạch Tiên ban cho trứng Phối sủng hay không lại là chuyện khác, ba nén hương trực tiếp gãy nứt, nói rõ Bạch lão thái thái không tiếp nhận hương hỏa của Lý Huyền, tự nhiên không thể đưa hắn trứng Phối sủng được.
A Lai tiến về phía trước, học dáng vẻ Lý Huyền, sau đó đem hương dâng lên.
Tầm mắt năm người tập chung trên ba nén hương kia, nhưng nó không bị đứt đoạn giống như Lý Huyền.
Ba nén hương không gãy mất, hơn nữa ba nén hương bị đốt nhanh chóng, vốn phải mất khoảng mười mất phút mới có thể cháy hết, nhưng tốc độ vậy chỉ mất hai ba phút đã đốt tới đáy.
Mà khói ba nén hương kia không tán đi, mà hương khói ngưng tụ thành đoàn, sau khi ba nén hương hoàn toàn bị đốt, khói trắng biến thành trứng Phối sủng, rơi vào bên trong tàn hương.
-A Lai, vận khí của ngươi tới, nhanh nhặt trứng Phối sủng.
Lý Huyền nói.
A Lai cầm viên trứng Phối sủng bên trong tàn hương nhặt lên, trứng Phối sủng lớn cỡ nắm tay, óng ánh ngọc trắng, thoạt nhìn như đồ sứ.
Sau đó Phong Thu Nhạn cũng đi dâng hương, kết quả giống như Lý Huyền, nén hương vừa mới chen vào, đột nhiên gãy mất, rõ ràng cũng không được Bạch lão thái thái xem trọng.
Cổ Điển đi qua dâng hương, cái tên này cũng không cúi đầu, trực tiếp tới lư hương tùy tiện cắm xuống, nhưng nén hương không bị gãy, nhanh chóng bùng cháy, không bao lâu đã cháy đến tận