Áo giáp trên cánh tay Chu Văn đã bị đánh nát, Vệ Phong thầm giật mình, vội vàng đình chỉ công kích, trong lòng không khỏi hối hận, thời điểm chính mình luyện tập đối luyện với một học sinh lại nghiêm túc như vậy, nếu như Phối sủng của Chu Văn bị hỏng, Vệ Phong không biết nên làm gì hợp lý đây.
Một đạo sư đánh chết Phối sủng của học sinh, nếu truyện này truyền đi, chỉ sợ Vệ Phong bị xếp vào nhân vật lão sư dạy học cặn bã.
Vệ Phong nhìn về phía Chu Văn, muốn hỏi Chu Văn có sao không, Phối sủng chỉ là phụ, người không thụ thương mới là trọng yếu.
Nhưng tầm mắt Vệ Phong rơi trên thân Chu Văn, lấy làm kinh hãi, chỉ thấy thân thể Chu Văn đang tản ra một loại khí tức nóng rực, nhiệt độ tựa hồ đem không khí bóp méo, thoạt nhìn thân thể Chu Văn được bao quanh bởi hỏa diễm trong suốt.
Tín hiệu nguy hiểm đang cảnh báo Vệ Phong, đây là trực giác Vệ Phong ma luyện bên trong chiên trướng, chỉ có những lúc hắn gặp được Dị thứ nguyên sinh vật hết sức nguy hiểm, mới có cảm giác như vậy, mà Chu Văn hiện tại, lại khiến Vệ Phong ngửi được khí tức nguy hiểm.
-Đạo sư, mời ngài tiếp tục.
Thân thể Chu Văn run nhè nhẹ, không phải bởi thống khổ, không phải bởi sợ hãi, mà bởi trái tim cường liệt nhảy lên làm tốc độ huyết dịch lưu động nhanh chóng, mang cho hắn lực lượng cường đại, khiến thân thể hắn không tự chủ nhận lấy ảnh hưởng, mỗi lúc trái tim hắn nhảy lên một lần, toàn bộ thân thể hắn run rẩy một thoáng, mà hiện tại tần suất tim đập nhanh như pít- tông, cho nên mới khiến thân thể Chu Văn thoạt nhìn run rẩy như vậy.
Cái này không hề ảnh hưởng đến sự khống chế thân thể của Chu Văn, chuẩn xác hơn, hắn chưa bao giờ cảm giác tốt hơn bây giờ, toàn thân tràn lực lượng mang tính chất bạo tạc, giống xe đua lúc vận sức chờ xuất phát, động lực phát động không ngừng nổ vang, cuồng bạo vô đối.
Không kịp đợi Vệ Phong ra quyền trước, Chu Văn nắm chặt nắm đấm, đánh một quyền về phía Vệ Phong, đây chỉ là động tác bản năng của Chu Văn, mặc dù chiêu thuật của hắn là Thất Tán chưởng, tuy nhiên lại mang thêm cảm giác bản năng, chỉ có thể nắm chặt nắm đấm, mới có thể dễ chịu một thoáng.
Chu Văn đấm ra một quyền, không khí bốn phía như bị bóp méo, lưu lại tàn ảnh vặn vẹo, người hắn và nắm đấm đã đến trước mặt Vệ Phong.
Vẻ mặt Vệ Phong biến ngưng trọng, lỗ thoạt khí Cương Chi Quyền bắn ra hơi trắng, khiến tốc độ ra quyền của hắn bạo phát, đón nhận quyền của Chu Văn.
Bành!
Quyền cùng quyền va chạm, thân hình Chu Văn lui lại bốn năm bước mới ổn định thân hình, mà Vệ Phong chẳng qua lung lay, không lui nửa bước.
Nhưng trên mặt Vệ Phong lộ ra vẻ kinh nghi, không dám tin tưởng nhìn Chu Văn.
Hắn cùng Chu Văn chiến đấu lâu như vậy, đối với Chu Văn xem như đại khái hiểu rõ, hắn biết lực lượng Chu Văn không yếu, hẳn hơn 30 điểm lực lượng, lực lượng như vậy đã tiếp cận hắn, có điều dưới sự gia trì Cương Chi Quyền, quyền lực của hắn được tăng phúc lớn, Chu Văn hoàn toàn không thể chống lại hắn.
Trước đó Chu Văn có thể chiến đấu cùng hắn, chủ yếu dựa vào lực phòng ngự của Thạch Khải, nhưng một quyền vừa rồi, Chu Văn dùng chính cánh tay mà áo giáp phá toái, không có áo giáp che chắn, Chu Văn lại chỉ bị hắn đánh lui bốn nắm bước, lực lượng rõ ràng được tăng lên diện rộng.
Nhưng dưới tình huống không sử dụng Thứ nguyên kết tinh, lực lượng thuộc tính không có khả năng gia tăng, trừ phi dùng Nguyên Khí kỹ tăng cường lực lượng, nhưng Chu Văn không sử dụng Nguyên Khí kỹ, vẫn giống lúc trước, chỉ thuần túy chiến đấu bằng quyền kỹ.
-Chẳng lẽ…Mệnh hồn…
Vệ Phong nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt trên thân thể Chu Văn, cảm thấy toàn thân Chu Văn đang phát nhiệt, mà loại tín hiệu nguy hiểm kia càng ngày càng rõ ràng.
Không cho Vệ Phong có thời gian suy nghĩ, Chu Văn lại một quyền oanh tới, một quyền tiếp một quyền, như thể bị điên, không ngừng oanh kích.
Vệ Phong chiến ý lại nổi lên, quyền lực va chạm,