Buổi sáng, sau khi rời khỏi giường, Chu Văn rửa mặt sau đó đi căng tin, trước ăn no, sau đó mua mấy cái bánh bao và túi sữa đậu nành mang cho Vương Lộc.
May mắn ký túc xá Vương Lộc gần chỗ hắn, nói chung cũng tiện đường.
ấn chuông cửa ký túc xá Vương Lộc, ấn vài lần, mới thấy Vương Lộc mở cửa.
-Bữa sáng.
Chu Văn đem bánh bao và sữa đậu nành cho Vương Lộc.
-Tại sao ngươi đến sớm như vậy?
Vương Lộc nhận túi đồ trở về phòng khách, vừa đi vừa nói chuyện.
-Đã không còn sớm, ngày thường đây là thời gian ta bắt đầu chơi game.
Chu Văn nói.
Vương Lộc bĩu môi không để ý tới hắn, lo bữa sáng của mình, bên trong chỉ có bánh bao và sữa đậu nành, cười nói:
-Ngươi thật biết tiết kiệm!
-Ta không biết ngươi thích ăn cái gì, cho nên mua đồ bình thường, nếu ngươi muốn ăn cái gì cứ nói.
Chu Văn nói.
-Cái này được, ngươi chờ ta một lát, ta đi rửa mặt.
Vương Lộc rửa mặt xong, ăn sáng.
Sau đó Chu Văn và Vương Lộc đi Tân Dương động, bính lính nhìn Vương Lộc, ánh mắt tức khắc ngưng trọng, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, như đề phòng cướp.
-Ta muốn thử ba lần.
Vương Lộc nói với Chu Văn.
Tiền này không thể để Vương Lộc trả, Chu Văn thanh toán tiền xong, đến vòng quay may mắn.
Những binh linh một đám cầm chắc súng, đôi mắt như đèn pha, nhìn chằm chằm Vương Lộc, lần trước chính mắt bọn họ trơ mắt nhìn Vương Lộc, quay được ba lần trúng, được ba cái tư cách vào Tân Dương động.
Quan quân phụ trách nơi này, đôi mắt đều nhìn thẳng, chờ bọn Chu Văn đi rồi, sau đó lại kiểm tra máy quay, kết quả không có bất luận vấn đề gì, bọn họ quay mấy chục lần, nhưng không có lần nào chuyển tơ hồng.
-Thật gặp quỷ!
Quan quân cảm giác điểm này có chút quá tà môn, sau đợt lần trước, bọn họ đã trang bị thêm máy cảm ứng Nguyên khí cao cấp, nếu Vương Lộc có sử dụng năng lực đặc biệt gì đó, chắc chắn cảm ứng khí sẽ báo nguy mới đúng, nhưng lần này máy vẫn im re, không có chút phản ứng nào.
Hai người đi vào Tân Dương động, vận khí Vương Lộc quả nhiên danh bất hư truyền, vốn bản thân đã may mắn, lại thêm Tiểu lão hổ và Tứ Diệp thảo, bọn họ mới nhập động không lâu, đã có một con Tiểu lão hổ tới, giương nanh múa vuốt nhào tới.
-Ngươi phải tự tay kết liễu nó?
Chu Văn nhìn về phía Vương Lộc hỏi, hắn không biết bắt buộc phải là Vương Lộc ra tay, mới có cơ hộ tuôn ra trứng Phối sủng không?
-Đem bàn tay ngươi ra.
Vương Lộc nói với Chu Văn.
-Làm gì?
Chu Văn đem bàn tay mình duỗi trước mặt Vương Lộc.
Vương Lộc đem ngón tay của mình, vẽ một vòng tròn trên tay Chu Văn, sau cầm tay phải Chu Văn, đem ngón tay hắn đẩy vào lòng bàn tay, lệnh Chu Văn nắm tay, hơn nữa thành kính nói:
-Cầu nữ thần may mắn, phù hộ cho ngươi. Tốt, ngươi có thể đi.
Chu Văn nửa tin nửa ngờ, vận khí Vương Lộc bá đạo? Trong trò chơi Chu Văn giết Tiểu lão hổ không biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ tuôn ra một ít Thứ nguyên kết tinh, vẫn không thể tuôn ra trứng Phối sủng.
Mà Vương Lộc lại vẽ một cái vòng như vậy, nếu nó thật sự có tác dụng, Chu Văn thật không dám tin tưởng.
Tin hay không tin không quan trọng, có điều Tiểu lão hổ đã nhò tới trước mặt, Chu Văn không thể chần chờ, tay phải rút Trúc đao, chém một kiếm quang về Tiểu lão hổ.
Hôm nay Tiểu lão hổ đại phát thần uy, uốn éo, né tránh kiếm quang bánh răng, đáng tiếc nó không biết, kiếm quang hình bánh răng được Nguyên Khí kỹ Hồi Phong tác động, bay ngược trở lại, trực tiếp trảm nó thành hai nửa.
-Nhất kiếm chém giết Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, tuy rằng nó chỉ là loại yếu nhất, nhưng thực lực của ngươi rất lợi hại, đáng tiếc.
Vương Lộc nói.
-Đáng tiếc gì?
Chu Văn vừa đi tới thi thể Tiểu lão hổ một bên hỏi.
-Đáng tiếc ngươi là học sinh của Vương Minh Uyên, sợ ngoài Lạc Dương ra, những chỗ khác không ai dám dùng ngươi.
Vương Lộc nói thẳng thắn không cố kỵ, không cố ý lảng tránh vấn đề này làm gì.
-Không cần