Theo lời Á Khắc nói, thân thể Huyết Chú Thằng Hề bên cạnh hắn tản mát ra huyết quang, Huyết Chú Thằng Hề đứng trên không trung, đôi tay như bái Phật, trong miệng ngâm xướng cái gì.
Theo tiếng động ngâm xướng, huyết quang trên người Huyết Chú Thằng Hề càng ngày càng mạnh, biến thành một đám Huyết sắc chú văn, xoay xung quanh thân thể nó.
Mà trên mắt cá chân của Chu Văn, theo Huyết chú trên người Huyết Chú Thằng Hề cùng nhau nổ mạnh, Huyết sắc chú văn quỷ dị bò đầy trên Thạch Khải của Chu Văn, đem toàn bộ thân thể Chu Văn bao bọc trong Huyết sắc chú văn.
-Ngược lại, ngươi so với ta, càng cảm thấy vinh hạnh hơn.
Chu Văn bị Huyết sắc chú văn bao vây, nhưng không có nửa phần hoảng loạn chi sắc, nhìn Á Khắc nói.
Trong lòng Á Khắc dâng lên một tia bất an, nhìn chằm chằm Chu Văn hỏi:
-Vì sao?
-Bởi ngươi sẽ bị ta giết chết, ngươi sống lâu như vậy, chắc hẳn đây là lần đầu tiên ngươi bị người khác giết chết?
Chu văn nói.
-Thật không? Ta thật sự chờ mong.
Á Khắc cảm giác có chút không thích hợp, nhưng lựu đạn đã rút kíp, không thể không ném, nhưng loại bất an này khiến hắn không do dự, trực tiếp phát động, không đợi Huyết Chú Thằng Hề niệm xong chú ngữ.
Huyết Chú Thằng Hề lập lòe quang mang, như đèn báo nguy hiểm, giây tiếp theo, thân thể Huyết Chú Thằng Hề đột nhiên nổ mạnh.
Theo Mệnh hồn Huyết Chú Thằng Hề nổ mạnh, Huyết sắc chú văn và cánh tay đứt kia cùng nhau nổ tung, đây là một loại Chú thuật động quy vu tận.
-Phanh!
Chu Văn bay lên khỏi Huyết sắc quang bạo, mọi thứ trong phạm vi Huyết sắc quang bạo đều bị phá hủy.
-Không có khả năng!
Ánh mắt Á Khắc nhìn chằm chằm khoảng đất trống, chỉ thấy toàn thân Chu Văn tỏa ra thánh huy, không khác Thần quang minh đứng đó, thế nhưng không chịu được nửa điểm tổn thương.
Á Khắc hoàn toàn không tin vào mắt của mình, đó là kỹ năng Tà Ác tự bạo mà sau khi Huyết Chú Thằng Hề tấn cấp Hoàn Mỹ Thể hắn lĩnh ngộ được, uy lực của kỹ năng này có thể đả thương Thần thoại sinh vật, nhưng Mệnh hồn Huyết Chú Thằng Hề tự bạo một lần, cần thời gian thật lâu mới có thể khôi phục, trước khi Á Khắc bị giam giữ, rất ít khi sử dụng kỹ năng này.
Hôm này hắn hoàn toàn bất đắc dĩ, sử dụng cách giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm như vậy, nhưng hắn không nghĩ tới Chu Văn không tổn thương chút nào.
Nhưng dù sao Á Khắc cũng là người tâm chí như sắt đá, phát hiện sự tình không đúng, thân hóa Hắc ảnh đào tẩu, không nửa phần do dự.
-Ngươi chơi đủ rồi, hiện tại đến lượt ta đi?
Chu Văn cầm Bá Kiếm, Thái Dương quang huy biến mất, thay thế bằng loại hơi thở thần bí khác.
Hiện tại Chu Văn không còn có một tia Nguyên khí ngoại dật, cả người như đang dung nhập bên trong hư không.
-Song Mệnh hồn!
A Sinh vừa mừng vừa sợ
Song Mệnh hồn thật sự quá hiếm thấy, bởi Nguyên Khí quyết dễ dàng xung đột, người bình thường chỉ có thể luyện một loại Nguyên Khí quyết, nếu không sẽ có khả năng bởi Nguyên Khí quyết xung đột mà tạo thành tổn thương cho thân thể, đặc biệt là thời điểm tấn thăng.
Đặc biết là loại Nguyên Khí quyết tương khắc, vạn nhất Mệnh cách tương khắc, nếu không chết, còn Mệnh hồn tương khắc, thì không phải nói, so với chết còn thống khổ hơn.
A Sinh biết một người luyện song Nguyên Khí quyết, ngưng tụ song Mệnh hồn, người nọ thiên phú tuyệt thế, dựa bằng nghị lực, đem hai loại Nguyên Khí quyết ngưng tụ Mệnh hồn.
Hắn vốn tưởng rằng không có việc gì, nhưng một thời gian sau, ban ngày hắn khống chế thân thể mình, còn khi mình đi vào giấc ngủ, sẽ bị Mệnh hồn chiếm cứ thân thể, làm rất chuyện điên cuồng mà hắn không biết, cuối cùng hắn nổi điên, bị đưa vào bệnh viện tâm thần.
Chu Văn có thể luyện thành song Mệnh hồn, chứng tỏ thiên phú hắn tuyệt hảo như lời Lão hiệu trưởng nói, nhưng A Sinh lại có chút lo lắng, song Mệnh hồn sẽ làm hại Chu Văn.
Hơn nữa