- Quân đội quy định rõ ràng, mỗi ca gác tối đa ba ngày, mà sau đó ít nhất ba ngày không thể tới gần Huyết hà, hắn lại gác tại đây liên tục bảy ngày, hắn không muốn sống nữa sao?
Sĩ quan đứng bên cạnh nhìn về phía Chu Văn nói.
Binh sĩ kia cười khổ nói:
-Lưu Quý nói Mệnh cách của hắn mạnh mẽ, không phải sợ cái này, lúc ban đầu hắn xác thực không có việc gì, đứng gác ở đó bốn năm ngày liên tục không bị sao cả, thời điểm đến ngày thứ sáu, cũng chỉ hơi đỏ chút, nhưng ai biết ngày hôm nay hắn tự nhiên bạo phát, toàn thân nổi nốt đỏ, còn có xu hướng thối rữa, thời điểm trước khi ta đi còn không nghiêm trọng như vậy…
-Bác sĩ Chu Văn, ngươi kiểm tra đi.
Sĩ quan nhìn về phía Chu Văn hỏi.
-Có thể làm sao, nhanh chóng mang hắn về đội cấp cứu mau.
Chu Văn định nói như vậy, đã thấy thân thể binh sĩ kia run rẩy, những chỗ có thể nhìn thấy, nhanh chóng hư thối.
Nhưng không biết bị đau nhức hay ngứa ngáy thức tỉnh, Lưu Quý đưa tay cào lên mặt, trực tiếp xé vài vết thương trên mặt hắn, vết thương sâu có thể nhìn thấy xương má, thoạt nhìn vô cùng kinh khủng.
Nhưng binh sĩ kia không có dấu hiện dừng lại, khuôn mặt bị hắn cào nát nhừ.
-Đè hắn lại!
Sĩ quan lập tức hạ lệnh, các binh sĩ vội vàng nhào tới, mỗi người cố gắng đè hắn xuống, không để hắn tiếp tục cào xé mặt nữa.
Không biết Lưu Quý còn tỉnh hay không, hắn không nói chuyện, liều mạng dãy dụa, muốn cào nát mặt mình.
-Lưu Quý, ngươi không muốn sống nữa sao?
Sĩ quan lớn tiếng quát, nhưng Lưu Quý dường như không nghe thấy, tiếp tục dãy dụa, chân đá loạn xạ, tất của hắn bung ra, phát hiện trên chân của hắn cũng đang thối rữa.
Đột nhiên thân thể Lưu Quý đột nhiên không động đậy, trong miệng chảy máu, thoạt nhìn sắp không xong.
-Bác sĩ Chu Văn, chúng ta phải làm sao bây giờ? Ngươi mau cứu lão Lưu.
Một binh sĩ chơi thân với Lưu Quý khóc thét.
Chu Văn nghĩ thầm:
-Ta không phải là bác sĩ thật sự, ta biết phải làm sao bây giờ?
Muốn đưa hắn đến đội cấp cứu, nhưng tình huống hiện tại, sợ không kịp nữa, Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy loại nốt đỏ này, có khả năng là một loại độc tố, có lẽ kỹ năng Lấy độc trị độc của Hắc Ám y sư sẽ hữu dụng.
Đến lúc này, Chu Văn chỉ có thể liều, hắn tình nguyện để tên lính này chết trong tay hắn, chứ không muốn hắn cứ như vậy chết đi.
Ngay sau đó, Chu Văn không do dự nữa, triệu hoán Hắc Ám y sư, để nó phụ thể trên thân hắn, đồng thời sử dụng kỹ năng Lấy độc trị độc.
-Giữ chắc hắn, đừng để hắn động đậy.
Chu Văn nói với mấy người lính kia.
Dù sao hắn không phải là bác sĩ thật sự, mà tiêm chích không kỹ thuật cao siêu gì, cho nên hắn vẫn có thể làm ngon lành.
Mấy người lính gắt gao đè Lưu Quý, Chu Văn đem kim tiêm đâm vào, hơi hơi thôi động ống chích, đem một chút độc tố tiêm vào thân thể Lưu Quý, sau đó dừng lại kiểm tra phản ứng của hắn.
Độc tính của Hắc Ám y sư rất mạnh, vừa tiêm vào không bao lâu đã có phản ứng, rõ ràng máu tươi trào ra khỏi miệng Lưu Quý đã bớt, có điều Chu Văn không biết Lưu Quý sắp chết hay kỹ năng Lấy độc trị độc có tác dụng.
Chờ một lát, thân thể Lưu Quý không còn tiếp tục thối rữa nữa, hơn nữa thân thể không còn co giật kịch liệt nữa.
Thấy độc tố hữu hiệu, Chu Văn lại tiếp tục hơi đẩy chút độc tố vào, thân thể Lưu Quý lại run rẩy, có điều nốt đỏ trên người hắn đang dần dần biến mất.
Chu Văn biết độc tố hữu hiệu, thân thể Lưu Quý run rẩy bình thường, mà không biết độc tố của Hắc Ám y sư là loại gì, sau khi tiến vào cơ thể khiến thân thể đau nhức vô cùng, trước kia cũng