Lực lượng trong Vô Lệ cốc có sức quấy nhiễu, cho nên các loại dụng cụ không thể hoạt động bình thường được, Chu Văn không lo nơi này có loại đồ vật như camera, có điều hắn vẫn phải chú ý một số Phối sủng linh tinh.
Có một số người thích dùng Phối sủng linh tinh như muỗi, sâu.. trong điều tra, so với thiết bị điện tử, mấy thứ này còn khó phòng bị hơn, bởi ít người chú ý đến chúng nó, hơn nữa chúng có thể hoạt động hiệu quả bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực.
Chu Văn vẫn luôn sử dụng vòng tai Đế Thính kiểm tra nhất cử nhất động bên trong phạm vi phụ cận, đảm bảo có bất luận Dị thứ nguyên sinh vật nào tới gần, hắn có thể kịp thời phát hiện.
Đột nhiên Chu Văn cảm giác được có một Dị thứ nguyên sinh vật tồn tại, đó là một cón Lục Diệp xà, nó ghé vào cây trúc, màu sắc không khác cây trúc, người bình thường rất khó phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Nhưng Đế Thính lại phát hiện ra sự tồn tại của nó, Chu Văn không biết Lục Diệp xà này có phải Dị thứ nguyên sinh vật bản địa của Vô Lệ cốc không, hay có người cố ý đặt nó ở đây.
Mặc kệ nó là loại nào, Chu Văn không có tính toán kinh động nó, đi vòng qua một bên khác, sau đó tiếp tục đi tiếp.
Dọc đường, Chu Văn phát hiện không ít Dị thứ nguyên sinh vật, hắn luôn tìm cách tránh qua chúng nó, không muốn kinh động con nào, hắn nghĩ phương hướng mình đi đúng rồi.
Bởi lần trước hắn đi qua, tần suất xuất hiện Dị thứ nguyên sinh vật ngày càng nhiều, có Lục Diệp xà, có Khô Diệp Đường lang, còn có Lục oa trốn dưới đất, mấy con Dị thứ nguyên sinh vật này không mạnh, như được phân bố theo quy luật, làm người ta đi bất kỳ phương hướng nào, đều khó có thể né tránh tầm mắt của chúng.
Đều tránh khỏi sự quan sát của những con Dị thứ nguyên sinh vật, Chu Văn lãng phí không ít thời gian, sau khi hắn xuyên qua rừng trúc, thấy trước vách núi có một kiến trúc như lô cốt.
Tòa kiến trúc này do nhân công xây dựng, không cần nhìn cũng biết, nơi này tám chính phần là mỏ Nguyên Tinh quặng.
Có điều nơi này chỉ có một đại môn không có cửa sổ, hoàn toàn phong kín, muốn đi vào, trừ phi oanh phá đại môn, phát sinh xung đột chính diện với người cục giám sát.
Nơi này là mạch máu kinh tế chính của cục giám sát, bên trong có một trong Tứ đại giám sát quan chỉ huy, theo lời A Sinh, thực lực Thái Cấm không hề yếu hơn Á Khắc.
Hơn nữa bên cạnh hắn, có không ít Sử thi cường giả tương trợ, lại thêm địa thế có lợi, Chu Văn không thấy việc mạnh mẽ xông vào là ý kiến hay.
Quan sát tình hình bốn phía, Chu Văn đi kiểm tra một bên sơn cốc khác, tìm một chỗ, triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông ra.
Sử thi Bạo Quân Bỉ Mông cao hơn mười mét, như một tiểu hắc sơn, nhìn nó ngoài hiện thực càng khủng bố hơn trong game, một quyền Bạo Quân Bỉ Mông đánh xuống, có thể đem mọi thứ san phẳng.
-Bạo Quân, ngươi có thể đào động, đại khái thông hướng xuống bên trong không? Chú ý không được tạo thanh âm quá lớn.
Chu Văn chỉ phương hướng vào cửa mỏ Nguyên Tinh quặng.
Bạo Quân Bỉ Mông có thể trực tiếp cắn nuốt Nguyên Tinh quặng, nham thạch bình thường đối với nó, hẳn không có vấn đề gì.
Sau khi Bạo Quân Bỉ Mông nghe xong, chỉ thấy nó cúi đầu hướng về mặt đất, hai cái sừng trên đỉnh đầu tự nhiên xoay tròn, như mũi khoan, trực tiếp khai thông nham thạch và bùn đất, thành một cái động lớn.
Chu Văn nhìn bùn đất văng ra, vội vàng nấp sau Bạo Quân Bỉ Mông đi vào, quả thật Bạo Quân Bỉ Mông chính là một cái siêu cấp máy khoan bằng xương bằng thịt, toàn lực khai phá sơn mạch.
Bởi vì không ngừng đào ra đá vụn bùn đất, cho nên thông đạo đằng sau nhanh chóng bị ngăn chặn, chỉ lộ ra một khoảng không gian cho