- Ngươi nhìn ta làm gì?
Lucas có chút kỳ quái.
-Ta thấy động thái gần nhất của ngươi, quan hệ của ngươi và Chu Văn không tệ đúng không?
Hướng Lợi nói.
-Vậy thì sao?
Lucas khẽ nhíu mày.
-Rất đơn giản, ngươi cầm thứ này trước.
Hướng Lợi cầm một bình nhỏ đưa Lucas.
Thời điểm Lucas tiếp nhận cái bình của Hướng Lợi, cảm giác ngón tay hơi ngứa, giơ tay xem xét, chỉ thấy trên ngón tay có một điểm đỏ, giống như bị côn trùng cắn.
Lucas cũng không để ý, cầm lấy cái bình hỏi:
-Đây là vật gì?
-Bên trong đựng nước, ngươi chỉ cần đem nước trong bình đổ vào đồ uống của Chu Văn, để hắn uống hết là được.
Hướng Lợi nói:
-Sau đó ta sẽ trợ giúp các ngươi mở đại môn Cung điện.
-Không có khả năng, ta không sẽ giúp các ngươi làm những chuyện xấu xa kia.
Lucas đặt cái bình lên bàn, quay đầu nói với Ogar;
-Ogar đại nhân, chúng ta không cần bọn hắn hỗ trợ, ta đã tìm bọn Chu Văn hỗ trợ, ta cam đoan có thể mở được đại môn Cung điện.
Ogar có chút lưỡng lự, Lucas tiếp tục nói:
-Đại nhân, xin tin tưởng ta, ta nhất định có thể mở đại môn Cung điện, giúp ngài bắt được tên đạo tặc kia.
Ogar nhìn một chút Lucas, lại nhìn một chút Hướng Lợi, cuối cùng nói với Hướng Lợi:
-Nếu như các hạ đồng ý giúp đỡ, những điều kiện trước ta hứa hẹn đều hữu hiệu.
Hướng Lợi ngồi trên ghế sa lon, không trả lời Ogar, cầm bình nước trên bàn, nói với Lucas:
-Ta nghĩ, ngươi sẽ đáp ứng đúng không?
-Dĩ nhiên không, ngươi nghĩ Lucas vĩ đại là loại người như thế nào?
Lucas cả giận nói.
-Phải không?
Hướng Lợi nhìn Lucas, ánh mắt lại biến càng ngày càng cổ quái, trong mắt của hắn giống như có đồ vật gì đang lắc lư, con ngươi biến biến hóa, nhưng một quả pha lê, bên trong nhốt một con muỗi hay loại côn trùng nào đó.
-A!
Lucas lập tức cảm giác trong thân thể, giống như có vô số côn trùng đang gặm nhấm xương cốt của hắn, sắc mặt hắn lập tức trắng bệnh, từng giọt mồ hôi từ trên trán rơi ra.
-Hèn hạ. . .. . . Gia hỏa. . . Ngươi. . . Ngươi đối ta làm cái gì. . .
Lucas đau cơ hồ ngất đi, trừng mắt nhìn Hướng Lợi nói.
Vẻ mặt Hướng Lợi không đổi, đem cái bình đặt trước mặt Lucas, lạnh nhạt nói:
-Dựa theo lời ta nói, bằng không ngươi sống không bằng chết, thống khổ như vậy sẽ kéo dài đến khi ngươi chết mới thôi, nếu ngươi không tin, ngươi có thể thử tìm người khác, xem có ai có thể giải trừ nỗi thống khổ của ngươi.
Dứt lời, Hướng Lợi đứng dậy, hành lễ với Ogar nói:
-Ogar tiên sinh tôn kính, ta tin rẳng rất nhanh ta có thể phục vụ ngài, hi vọng sớm gặp ngài.
-Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức giải trừ thống khổ trên người Lucas.
Ogar phất phất tay, lập tức có mấy tên Sử thi cường giả vây quanh.
-Ogar tiên sinh, ta hi vọng ngươi có thể suy nghĩ kỹ càng, Chu Văn là kẻ địch của Tạp Bội gia tộc ta, ngươi muốn đối đầu với Tạp Bội gia tộc sao?
Hướng Lợi nói xong, nhanh chóng rời đi, không để ý tới mấy Sử thi cường giả kia.
Ogar cắn răng, cuối cùng không hạ lệnh động thủ.
-Lucas, Tạp Bội gia tộc mạnh như thế nào ngươi biết, bọn hắn là vua không ngai Tây khu, hiện tại chúng ta không thể chống lại bọn hắn, ngươi…
Sau khi Hướng Lợi rời đi, Ogar có chút bất đắc dĩ nói với Lucas, ánh mắt nhìn về phía bình nước nhỏ.
Chu Văn và A Sinh đang đợi tin tức Lucas tại khách sạn, không lâu sau, Lucas hấp tấp chạy về.
-Lucas, sự tình thế nào rồi?
Chu Văn hỏi.
-Trên đường đến đây, ta không ngừng chạy gấp, thật sự chết khát mất, chờ ta uống miếng nước đã.
Lucas nói xong, ngồi trên ghế sa lon phòng khách, tự mình rót nước, sau khi uống một hớp, lại rót đầy chén mình, tiếp theo rót cho A Sinh và Chu Văn.
-Tư cách thông hành đến Minh Vương Điện, ta không thuyết phục được.
Lucas bưng chén trà nói.
-Tư cách thông hành đến Minh Vương Điện quý giá như vậy sao? Ngay cả đứng ngoài