- Các ngươi trở về khách sạn trước, ta muốn tới chỗ Ogar đại nhân lĩnh thưởng, sau đó ta sẽ gặp lại sau.
Sau khi ra khỏi Nguyền rủa Ma Cung, Lucas cưỡi Bá Thiên Bạo Long của hắn nói.
Chu Văn và A Sinh đang chuẩn bị rời đi, Lucas còn nói thêm:
-Gần đây sự tình trên Chư Thần bán đảo có chút phức tạp, các ngươi tuyệt đối không nên ăn uống bậy bạ, nhất định phải kiểm tra rõ ràng trước khi ăn.
-Biết.
Chu Văn cười phất tay, đi theo A Sinh rời đi.
Lucas cưỡi Bá Thiên Bạo Long đi trên đường chạy vội, không ít người trẻ thấy hắn, đều phát ra tiếng reo hò, Lucas cũng nhiệt tình đáp lại.
Rời khỏi nột thành, vẻ mặt Lucas âm trầm xuống, hắn cười Bá Thiên Bạo Long đi tới một tóa trang viên bên trong sở cảnh sát.
-Nói với Hướng Lợi, chuyện hắn muốn ta làm, ta đã hoàn thành.
Lucas nói với người giữ cửa.
-Mời vào, Hướng Lợi đại nhân đang đợi ngươi.
Người giữ cửa kia tựa như biết Lucas sẽ đến, khẽ cười nói.
Lucas đi theo người kia tiến vào trang viên, rất nhanh gặp được Hướng Lợi, Hướng Lợi đang ngồi trước bể bơi phơi nắng, trong hắn đang cầm một khẩu súng cỗ khá đẹp, cẩn thận lau sạch.
-Hướng Lợi, chuyện ngươi để ta làm, ta đã hoàn thành, mời ngươi lập tức giải trừ cấm chế trên người ta.
Lucas xuất bình nước nhỏ đặt trước mặt Hướng Lợi, bên trong chiếc bình không còn chút nước nào.
Hướng Lợi nhìn thoáng qua chiếc bình trên mặt bàn, đột nhiên giơ cổ súng lên, hướng về Lucas bóp cò.
Phản ứng của Lucas không chậm, hắn dùng tấm chắn ngăn đằng trước, nhưng hướng đi của viên đạn rất tà môn, lại rẽ ngoặc một cái, vòng qua tấm chắn, xuyên qua khe hở giữa khôi giáp của hắn, bắn vào cơ thể Lucas.
Quỷ dị chính là viên đạn kia không phải là kim loại, mà xương cốt gọn nhỏ mà trắng xám, sau khi tiến vào trong cơ thể, viên đạn kia lại sinh ra rất nhiều mạch máu nhỏ, nối liền mạch máu và cơ bắp của Lucas, tựa như nó đang ký sinh trên thân thể của Lucas.
-A!
Lucas chỉ cảm thấy nửa người kịch liệt đau đớn, lại thêm cảm giác tê dại, khiến hắn phải quỳ một chân lên mặt đất, hai tay chống xuống, mới không để bản thân ngã nhào xuống đất.
Hướng Lợi lạnh lùng nhìn Hướng Lợi, khinh miệt nói:
-Ngươi cảm thấy ta sẽ ngu xuẩn giống ngươi sao? Ngươi cho rằng đem đồ vật đổ sạch, ta cũng không biết sao? Nếu ngươi đã vĩ đại như vậy, hi sing vì bằng hữu, ta đây đành phải thành toàn cho ngươi.
-Tiểu nhân hèn hạ, Lucas vĩ đại, há bán rẻ bằng hữu, ngươi tìm nhầm người rồi.
Lucas đột nhiên đứng dậy, hai tay nắm cự phủ, đột nhiên bổ về phía Hướng Lợi.
-Tội nghiệm gia hỏa vô tri, ngươi cho rằng những tên nhóc kia gọi ngươi là Lucas vĩ đại, ngươi tưởng ngươi là nhân vật vĩ đại rồi? Có điều ngươi không biết, trong mắt cường giả chân chính, ngươi chỉ là một con muỗi nhỏ bé, tùy tiện nhấc tay có thể diệt sát.
Hướng Lợi ngồi im, không hề động đậy.
Lucas lại cảm giác trái tim như ngừng đập, thân thể lại không thể nào tiến lên phía trước, cả người duy trì tư thế bổ Cự phủ, đứng im tại nơi đó.
-Trước đó ngươi đã bị Thực Cốt trùng xâm nhiễm, hiện tại lại bị ký sinh đạn của ta bắn trúng, còn muốn động thủ với ta, thật sự ngu xuẩn.
Hướng Lợi nhìn Lucas đang đứng yên tại đó, tiếp tục nói:
-Thực Cốt trùng không ngừng ăn mòn xương cốt của ngươi, mãi đến khi không còn sót lại mảnh xương cốt nào trên cơ thể mới thôi, đến lúc đó ngươi chỉ còn là một đống thịt nhão, Lucas vĩ đại, ngươi mau quỳ xuống xin ta tha mạng, ta còn rủ lòng thương cho ngươi một cái chết êm ái.
-Lucas…Vĩ đại…Tuyệt đối không chịu khuất phục bất kỳ ai…
Toàn thân Lucas run lẩy bẩy, toàn thân nổi gân xanh, tựa hồ một di động thân thể.
Tuy nhiên hắn không có cách nào hoạt động, xương cốt toàn thân truyền đến từng đợt thống khổ, như ngàn vạn côn trùng đang gặm nhắm thân thể của hắn.
Bên trong tai mắt mũi miệng