Tiểu thú vốn muốn đánh lén Chu Văn, nhưng sau khi phát hiện cục sắt hình hạch đào, lại từ bỏ kế hoạch đánh lén Chu Văn, úp mặt vào cục sắt gặm lấy gặm để.
Chu Văn thấy răng nó gặm vào cục sắt bắn ra tia lửa nhỏ, nhưng không thể gặm nát Thiết thạch.
-Cái tên này khẳng định biết chủ hàng, chẳng lẽ Hạch đào thiết thật sự là thứ tốt?
Chu Văn nghiên cứu một quãng thời gian, cũng không có làm rõ ràng Hạch đào thiết là cái gì, còn tưởng nó là một khối đặc thù kim loại, dự định tìm kiếm cơ hội, đúc thành thanh đao.
Nhưng bây giờ nhìn bộ dáng của Tiểu thú kia, lại muốn ăn hết Hạch đào thiết, Chu Văn thấy nó không đơn giản chỉ là một khối kim loại.
Tiểu thú am hiểu phục chế, khẳng định đã thấy qua rất nhiều bảo bối, mà nó lại biết Độn thổ, muốn tìm kim loại này tại Hạ thành mà chẳng được? Khẳng định nó không phải muốn ăn kim loại bên ngoài Hạch đào thiết, đoán chừng tám chín phần bên trong có đồ vật gì quý giá, khiến nó vứt chuyện báo thù sang một bên.
Dùng tính tình cẩn thận của nó, mà lại dám gây động tĩnh lớn ngay dưới giường Chu Văn vậy, rõ ràng đồ vật bên trong Hạch đào thiết, phi thường hấp dẫn nó, để nó mất lý trí.
Chu Văn vươn mình nằm xuống giường, xốc ga giường lên, nhìn vào bên trong xem xét, thấy Tiểu thú gặm lấy gặm để, như nhập ma, ngay cả Chu Văn đang nhìn nó, nó vẫn kệ.
Chu Văn cầm một tay xách nó lên.
Nhưng bốn móng vuốt của nó một mực bám lấy Hạch đào thiết, Chu Văn dùng sức kéo như thế nào, đều không động,
-Xem ra đồ vật bên trong Hạch đào thiết khẳng định không tầm thường.
Chu Văn buông lỏng tay, mà Tiểu thú không hề chạy trốn, lại ghé vào Hạch đào thiết tiếp tục gặm.
-Cái tên này thật tham lam.
Chu Văn lắc đầu, người chết vì tiền, chim chết vì ăn, Tiểu thú này chỉ vì Hạch đào thiết, mà mệnh cũng không cần, độ thông minh thực sự đáng lo.
Thấy Tiểu thú miệt mài gặm, Chu Văn không để ý đến nó, để nó chậm rãi gặm, Chu Văn cẩn thận nghiên cứu một thoáng Hạch đào thiết.
Lực lượng Đế Thính không nghe được bên trong có cái gì, như bên trong đặc ruột, Thấu thị chi quang của Hắc Ám y sư, cũng không thể nhìn được bên trong Hạch đào thiết.
Chu Văn cũng không cảm giác được bên ngoài Hạch đào thiết có gợn sóng lực lượng đặc thù, cái này khiến Chu Văn rất nghi hoặc, không biết rốt cuộc bên trong có đồ vật gì đây?
Chu Văn thử dùng Bá Kiếm bổ một kiếm, kết quả chỉ lưu lại một đạo bạch ngân trên Hạch đào thiết.
Một lát sau, Chu Văn phát hiện Tiểu thú chỉ gặm được một chút tạo ra vết răng nhàn nhạt, với tốc độ này không biết bao lâu nó mới có thể gặm xuyên Hạch đào thiết đây?
Tiểu thú kia cũng không thèm chạy, tham lam gặm gặm, Chu Văn suy nghĩ một chút, đem cả Tiểu thú và Hạch đào thiết bỏ bào Không Gian hỗn độn.
Bên trong Hỗn Độn chau, Tiểu thú vẫn còn mê muội không ngừng gặm Hạch đào thiết.
Thời gian Hoàng Kim Chiến Thần Kích còn chưa tới, Chu Văn cầm một bản Phật kinh nghiên cứu, vừa xem một bên suy tư:
-Bát độ đối ứng?
-600 cuốn Đại Bàn Nhược kinh áp súc làm Kim Cang king, Kim Cang kinh lại tóm gọn thành Tâm kinh, nhưng Tâm kinh lại như chỗ tinh hoa của Đại Bàn, mà chân nghĩa của nó, lại là Bát Tâm thể. Nhưng đây là lý niệm và tinh hoa của Đại Bàn Nhược kinh, mà ta luyện lại là Tiểu Bàn Nhược kinh, tựa hồ có chút khác biệt.
Chu Văn suy tư một chút, cảm thấy có chút không đúng, lại xem tiếp tư liệu.
Mãi đến khi Hoàng Kim Chiến Thần Kích quét mới, cũng không thể nghiên cứu ra kết quả, lại đi cày Hoàng Kim Chiến Thần Kích và Medusa, kết hao hết sức chín trâu hai hổ, chúng nó