- Dị thứ nguyên sinh vật Thực vật hệ sao?
Chu Văn thấy đóa hoa kia không dị thường, bị Ba Tiêu Tiên giày vò lâu như vậy, cũng không phản ứng gì, cảm thấy gốc thực vật này có chút cổ quái.
Chu Văn thấy thấy Ba Tiêu Tiên ăn thơm như vậy, đang suy nghĩ muốn qua thử vài viên phấn hoa, lại đột nhiên nghe được phụ cận xung quanh truyền đến thanh âm cổ quái.
Chu Văn hướng bốn phía xem xét, lập tức sắc mặt biến hóa, chỉ thấy phụ cận trong rừng rậm, đủ loại rắn, côn trùng, chuột, kiến lao về phía này.
Đủ loại chuột, Độc Xà, ngô công, sâu róm,… Chu Văn đều nhận ra, còn có nhiều loại côn trùng Chu Văn không biết tên của chúng.
Một chút này hẳn không phải Dị thứ nguyên sinh vật, phần lớn đều là sinh vật bình thường trong rừng rậm, có một ít là Biến dị sinh vật, nhưng khoảng cách tới Dị thứ nguyên sinh vật còn kém chút, chỉ coi là Phàm thai.
Đám kia rắn, côn trùng, chuột, kiến tranh nhau chen lấn bò tới, cả đám đều hướng về đóa hoa màu hồng kia, giẫm đạp lên nhau, không ít con nhỏ yếu bị đè chết.
Có điều chúng nó không màng sống chết phóng tới đại hoa, như dính tà.
-Hẳn hương phấn hoa hấp dẫn chúng nó?
Chu Văn thầm nghĩ.
Trên bầu trời cũng có rất nhiều côn trùng bay tới, nhưng chúng còn chưa tới phụ cận, đã có sinh vật khủng bố hơn xuất hiện, đem đám kia rắn, côn trùng, chuột, kiến đều dọa chạy tán loạn, nhưng lại không cam tâm rời đi, chỉ đứng cận phụ cận bồi hồi.
Chỉ thấy một đầu Mao trùngtoàn thân lập lòe lam sắc, trong rừng rậm bò ra, đám rắn, côn trùng, chuột, kiến thấy nó, lập tức đều núp xa xa, tình nguyện nhét chung một chỗ, dẫm đập lên nhau, cũng không dám tới gần nó.
Ngay cả sự hấp dẫn của hương hoa cũng không thể ngăn cản sự sợ hãi của chúng đối với sâu róm.
-Lại một đầu Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm, hẳn gần đây có Dị thứ nguyên lĩnh vực?
Thời điểm Chu Văn ngầng đầu đi xem, phát hiện có một đầu Dị thứ nguyên sinh vật xuất hiện, đó là một đầu Kim Điệp to như Tiên Hạc, thân thể và cánh nó đều màu vàng, thời điểm bay lượn, kim sắc huỳnh quang trên người tản mát, trong đêm tối khá chói mắt.
Nhưng chút bụi phấn của Kim Điệp rơi trên thân đám rắn, côn trùng, chuột, kiến kia, lại khiến cả đám chúng nó lập tức lăn ra chết, thân thể xuất hiện màu vàng nhạt.
Lam sắc Mao trùngcùng Kim Điệp đều lao về phía đóa hoa lớn kia, rõ ràng mục tiêu của chúng đồng nhất.
Ba Tiêu Tiên đang hưởng dụng phấn hoa, thấy Kim Điệp và Lam sắc Mao trùngxông tới, đưa tay chộp một cái, bắt lấy Ba Tiêu Phiến đang lơ lửng trên không trung, sau đó quạt hai phiến về phía Kim Điệp và lam sắc sâu róm.
Thái Âm Phong kinh khủng lập tức đập Kim Điệp và Lam sắc Mao trùngbay ra ngoài, chẳng qua chúng nó không bị thụ thương, rất nhanh lại lao đến.
Kim Điệp từ không trung nhào đến phía nhụy hoa, Kim phấn trên thân không ngừng tản mát, đáng tiếc gặp được Ba Tiêu Tiên, bị Ba Tiêu Tiên tiện tay vỗ một cái, cả người cả phấn cùng nhau cuốn bay ra ngoài.
Chỗ Lam sắc Mao trùngbò qua, lá rụng cùng bùn đất đều bốc cháy lên, trên mặt đất lưu lại một đạo Lam quang, thế nhưng dấu vết kia thoạt nhìn không giống hỏa diễm chân chính thiêu đốt.
Chẳng qua kết quả của nó không khác Kim Điệp, chưa kịp tới gần đại hoa, liền bị Ba Tiêu Tiên cho thổi bay ra ngoài.
Thái Âm Phong của Ba Tiêu Tiên lợi hại như thế nào, mà hai Dị thứ nguyên sinh vật này cũng chỉ bị thổi bay ra ngoài, không nhận trọng thương, rất nhanh bò trờ lại, khiến Chu Văn có chút giật mình.
Ba Tiêu Tiên một bên mồm nhét phấn hoa vào mồm, một bên cầm Ba Tiêu Phiến liên tục mãnh phiến hai gia hỏa lỳ đòn kia, không để chúng nó tiến gần đại hoa, hiển nhiên sợ chúng nó cướp đoạt phấn hoa.
Chu Văn thấy Lam sắc Mao trùngvà Kim Điệp không đủ để uy hiếp Ba Tiêu Tiên, cũng không động thủ, ở bên ngoài quan chiến.
Trừ hai con Dị thứ nguyên sinh vật này bên ngoài, phụ cận xuất hiện không ít Dị thứ nguyên