Trên đường trở về rất thuận lợi, vừa không gặp được bão cát, lại càng không thấy Hoàng Tuyền thành.
Sau khi rời khỏi đại sa mạc, Chu Văn đúng hẹn trả lại tờ ký tên cho Lưu Vân.
- Tiểu sư đệ, hiện tại chỉ sợ toàn bộ thế giới đang tìm chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông, ngươi không sợ bí mật của ngươi bị ta tiết lộ ra ngoài?
Sau khi Lưu Vân xác nhận đó là tờ giấy mình ký tên, ánh mắt phức tạp nhìn Chu Văn nói.
- Mặc dù thời gian chúng ta chung đụng không nhiều, ta vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ ngươi, có điều ta tin ngươi không phải loại người thích làm chuyện đó.
Chu Văn ngoài miệng nói như vậy, trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ:
- Nếu bại lộ cũng chẳng sao, ái chủ bài trên tay ta không chỉ có một đầu Bạo Quân Bỉ Mông, nếu đã quyết định thả nó trên bảng xếp hạng, ta đã sớm có tâm lý bị lộ.
- Lời nay sư huynh ta thích nghe, tốt xấu gì ngươi cũng là tiểu sư đệ của ta, sư huynh sẽ không hại ngươi, ta sẽ giúp ngươi bảo thủ bí mật.
Lưu Vân cười nói, cũng không biết hắn nói thật hay giả.
- Tốt, vậy chúng ta chia tay ngay tại đây đi, ta cũng cần phải trở về.
Chu Văn dự định tách khỏi Lưu Vân, sớm chạy về tiểu trấn một chút.
Đại chiến bảng xếp hạng còn chưa kết thúc, mà bài danh của Bạo Quân Bỉ Mông chẳng qua đệ tứ, hẳn còn cơ hội khiêu chiến thử Phối sủng bài danh cao hơn.
Rõ ràng Lưu Vân cũng không muốn tiếp tục đi chung với Chu Văn, từ lúc gặp Chu Văn về sau, vận khí của hắn không dễ chịu, hắn đang hoải nghi bị hai thanh đao trên người Chu Văn ám hại.
- Tiểu sư đệ, hôm nay từ biệt chẳng biết lúc nào mới có thể gặp lại, sư huynh ta hát một bài chia tay ngươi đi…
Lưu Vân phóng khoáng nói.
- Tốt.
Chu Văn gật đầu, hắn không biết Lưu Vân lại biết ca hát.
- Anh em mình là cái gì đây…? Anh em mình là cái gì nào? Anh em mình là củ su hào? Vinagang Vinagang….
Lưu Vân ngồi trên Ô Quy hát, mà Ô Quy chạy nhanh chóng, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Chu Văn, chỉ còn tiếp rap của Lưu Vân còn quanh quẩn nơi đây.
Chu Văn xạm mặt lại, hắn còn tưởng rằng Lưu Vân biết hát.
Khoan hẵn nói, bài hát này do Lưu Vân hát, thật biết đem đủ loại ý vị cho người khác, đơn giản khiến người ta chỉ có xúc động muốn đấm vỡ mồm hắn.
Chờ thanh âm Lưu Vân rốt cuộc biến mất về sau, Chu Văn mới triệu hoán Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, cưỡi trở về, mặc dù cưỡi Lục Dực Thủ Hộ Cự Long không hề thoải mái gì, có điều muốn về nhanh chỉ có thể làm vậy.
Trên đường đi, Chu Văn mở Phó bản Vô Tẫn Tinh Hải đã tải xuống hoàn toàn.
Kỳ thật Phó bản này đã tải xuống từ lâu, chẳng qua có Lưu Vân bên cạnh, Chu Văn không dám mở Phó bản này.
Mở Phó bản Vô Tẫn Tinh Hải về sau, Nhân vật tí hon xuất hiện bên trong một mảnh tinh không, bốn phía đều có chi chít tinh cầu, chẳng qua mấy tinh cầu này không thể so với tinh cầu chân chính được.
Độ lớn của những tinh cầu không xê xích bao nhiêu so với sơn nhạc, có điều phía trên một chút tiểu tinh cầu kia, cũng có đủ loại tinh cầu có kích thước khác nhau.
Trên mỗi tiểu cầu đều có một đám Dị thứ nguyên sinh vật đang sinh hoạt trên tiểu tinh cầu.
Chu Văn thao túng Nhân vật tí hon, hướng về một phía tinh cầu, đồng thời triệu hoán Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, hướng về phía đám Dị thứ nguyên sinh kia giết tới.
Những đám Dị thứ nguyên sinh vật kia có bộ dáng bọ ngựa, thấy Nhân vật tí hon về sau, đều vọt lên, kết quả bị Lục Dực Thủ Hộ Cự Long và Chúc Long dùng Long tức giết chết hơn phân nửa.
- Giết chết Truyền kỳ Dị thứ nguyên sinh vật Ma Tinh Đường Lang…. Truyền kỳ Dị thứ nguyên sinh vật Ma Tinh Đường Lang…
Tin tức không ngừng thông báo, còn tuôn ra không ít Thứ nguyên kết tinh, trong đó có mấy khỏa trứng Phối sủng.
Có điều mấy loại Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng này đối với Chu Văn chẳng có nhiều tác dụng.
Chu Văn lại đi sang mấy tinh cầu phụ cận, phát hiện chủng