Lần này Đại Kim Ngưu chịu trọng thương, kình lực trên người giống như lập tức biến mất, ngã xuống đất hét thảm, tựa hồ mất năng lực phản kháng.
- Tránh ra!
Chu Văn hét lớn một tiếng, Trúc đao trong tay hung hăng trảm tới cổ Đại Kim Ngưu.
Lý Huyền vươn mình nhảy sang bên khác, đầu Đại Kim Ngưu tựa hồ mất chiến lực, đứng im không né tránh, bị Trúc đao của Chu Văn trảm trên cổ, phát ra tiếng va chạm sắt thép, cổ bị chặt tạo thành vết thương ngấn dài, máu tươi lập tức tuôn ra.
Một tay khác Chu Văn cầm Hoàng Kim Bá Kiếm, lại một kiếm trảm tới Đại Kim Ngưu, hiện tại Đại Kim Ngưu đã hoàn toàn bị Chu Văn xẻ thịt không phản kháng, một kiếm này của Chu Văn lại chặt đứt hơn phân nửa xương gáy nó.
- Không tốt, mau lui lại.
Chu Văn thấy trên thân Đại Kim Ngưu tản mát ra khí tức dị thường, trong lòng sinh ra cảm giác nguy hiểm, kêu to đồng thời, bay ngược ra ngoài.
Lý Huyền chạy không chậm, nhưng hai ngươi không đi được bao xa, thân thể Đại Kim Ngưu như bom hạt nhân nổ tung, lực lượng kinh khủng, đem khu vực bán kính ba bốn trăm mét biến thành cát bụi.
Chu Văn và Lý Huyền đều nhận sóng xung kích bay ra ngoài, áo giáp trên thân hai người đều bị ráp mướp, máu tươi nhuộm đỏ toàn thân.
Chu Văn đứng lên nhìn về phía vị trí Đại Kim Ngưu tự bạo, thấy trên mặt đất lại xuất hiện một khối Thứ nguyên kết tinh và một viên trứng Phối sủng, trong lòng mừng như điên.
Không để ý vết thương trên người, Chu Văn nhanh chóng lao về phía trứng Phối sủng và Thứ nguyên kết tinh, đầu Đại Kim Ngưu này lại một lần tuôn ra hai đồ tốt, khiến người ta ra sức vô cùng.
Mà Linh Đang trên người nó có lực lượng kỳ dị, nếu có thể ấp được một đầu Phối sủng như Đại Kim Ngưu, sẽ có tác dụng không nhỏ.
Nhưng ai biết Chu Văn còn chưa chạy đến trước trứng Phối sủng, chỉ thấy một đạo bạch ảnh chợt lóe lên, sau đó viên trứng Phối sủng Đại Kim Ngưu biến mất.
Chu Văn vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đầy Bạch điêu anh vũ, đang dùng móng vuốt tóm lấy viên trứng Phối sủng, dưới tốc độ nhanh kinh người, trong chốc lát đã tới đỉnh lầu chỉ huy, đậu trên bờ vai Lãnh Tông Chính, trứng Phối sủng dưới móng vuốt nó, đã rơi vào trong tay Lãnh Tông Chính.
Lãnh Tông Chính cầm trứng Phối sủng, cười như không phải cười nhìn Chu Văn, ánh mắt như đang nói, ngươi dám cướp ta một lần, bây giờ đoạt lại.
- Đây là loại hiệu trưởng gì, tại sao hẹp hòi như vậy?
Trong lòng Chu Văn lẩm bẩm mấy câu, tiến lên nhặt viên Thứ nguyên kết tinh kia.
Viên Thứ nguyên kết tinh, bên trong có hư ảnh Đại Kim Ngưu, rõ ràng đây là Nguyên Khí kỹ kết tinh.
Mặc dù không thu được trứng Phối sủng, nhưng có thể thu được một viên Nguyên Khí kỹ kết tinh cùng an ủi phần nào.
Đại Kim Ngưu vừa chết, nhân loại bắt đầu phản công, hỏa lực mãnh liệt, Sử thi cường giả bắt đầu tung ra Phối sủng bản thân, nhanh chóng chém giết toàn bộ Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm.
Bởi không có Dị thứ nguyên sinh vật mới lao ra, thủy triều Dị thứ nguyên sinh vật, cuối cùng bị áp chế, tất cả Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm đều bị giết chết.
Mặc dù thắng lợi, nhưng nụ cười trên mặt mọi người rất ít, bởi không ít binh sĩ và sĩ quan hi sinh, vẻ mặt đa số người đều nặng nề.
Các binh sĩ bắt đầu quét dọn chiến trường, Chu Văn, Lý Huyền cùng Phong Thu Nhạn lùi trở về, trở lại doanh trại tạm thời nghỉ ngơi, đợt lát nữa tiếp tục vận chuyển vật tư.
Vết thương trên người Lý Huyền đã tốt, thương thể trên người Chu Văn không tốt nhanh như vậy, vết thương trên lưng không còn chảy máu, có điều vẫn đau rát, đành phải ghé vào lều vải nghỉ ngơi.
Phong Thu Nhạn cũng mệt mỏi lao vào chăn ngủ, hắn giết quá nhiều Dị thứ nguyên sinh vật, thể lực và Nguyên khí đều tiêu hao nghiêm trọng.
- Hiện tại mới chỉ có Long Môn động phá cấm đã đáng sợ như vậy, nếu toàn bộ Dị thứ nguyên sinh vật tại Lạc Dương đều phá cấm, thật sự không dám nghĩ, căn bản nhân loại không còn đường