Chu Văn thấy Ma Anh nuốt Ma Hạch, há miệng muốn hỏi cái gì, đã thấy trên thân Ma Anh tản ra từng đạo Ma khí, tựa hồ muốn bắt đầu tiến hóa.
Ma Anh phi thân nhào về phía Chu Văn, biến thành trạng thái hình xăm trở lại trên thân Chu Văn, chẳng qua hình xăm kia khác biệt hình xăm bình thường, nó đã biến thành một Ma khí nồng không tan, hoàn toàn không cách nào nhận biết đường nét.
- Rốt cuộc tấn thăng Thần thoại sao?
Chu Văn có chút mừng rỡ, lần này tiến hóa về sau, có lẽ hắn có thể biết bí mật Vận Mệnh Chi Luân của Ma Anh.
- Đáng tiếc không thể giết chết Âm Phù Vương.
Chu Văn hơi tiếc hận nhìn thoáng qua hồ nước, lúc này mới mang theo Nha Nhi rời khỏi nơi này.
Chờ đến địa phương có tín hiệu, điện thoại Chu Văn vang lên, chính là tin tức Phong Thu Nhạn gửi tới.
- Ta ở khu Thái Hành sơn, Dị thứ nguyên lĩnh vực chỗ này có thể tị nạn, đem hắn dẫn dụ tới đây…
Đáng tiếc trước đó Chu Văn không nhìn thấy tin nhắn này, hắn trốn quá nhanh, mà bên kia không có tín hiệu.
- Đã giải quyết vấn đề, ta đang trở về Lạc Dương, ngươi cũng nhanh trở về đi.
Chu Văn gửi một tin nhắn cho hắn, sau đó hướng về phía Lạc Dương chạy về.
Mặc dù không giết chết Âm Phù Vương, có điều Âm Phù Vương khẳng định bị thương rất nặng, ngay cả thân thể cũng tự bạo, có thể khôi phục ban đầu hay không còn khó nói, thời gian ngắn hẳn không dám tìm hắn gây phiền phức.
- Đáng tiếc không có cách nào tìm tới hắn, bằng không đây chính là cơ hội trảm thảo trừ căn tốt nhất.
Chu Văn lấy ra Tử Đồng Cầu vuốt vuốt, Âm Phù Vương nói thứ này là Thủ Sơn Đồng, mà lại hấp thu Nhân Tiên Yêu chi huyết.
Chu Văn cảm thấy cái này không đơn giản như Chu Văn nói, nếu Nhân Tiên Yêu chi huyết bình thường chẳng có bao nhiêu tác dụng. chỉ sợ Nhân Tiên Yêu chi huyết Thủ Sơn Đồng này hấp thụ không bình thường.
Nhưng Chu Văn thử rất nhiều phương pháp, cũng không thể nghiên cứu ra thứ này dùng như thế nào, làm nóng thế nào, thậm chí nung đỏ, chỉ thấy một vệt màu tím đang lưu động.
- Một Tử Đồng Cầu như vậy, nói là đan phôi, ta thấy không thể nào, thật sự muốn luyện thành đan, nói không chừng ăn chết người, nói chung tạo thành binh khí vẫn tin cậy hơn, cái đồ chơi này cứng như vậy, dùng binh khí chắc chắn sẽ không tuỳ tiện bị hủy diệt. Chẳng qua nó cứng như vậy, muốn đem nó chế tạo thành binh khí cũng không dễ dàng, ta cũng không thể cầm Tử Đồng Cầu làm binh khí đi… chờ chút….
Chu Văn đột nhiên nghĩ đến cái gì, đem Nguyên Khí Hoàn triệu hoán ra.
- Trước đó ta vẫn muốn Nguyên Khí Hoàn có thể tấn thăng thành viên đan dược hay gì, tuy nhiên lại không để ý thứ này kỳ thật khá giống vũ khí, nếu như nói nó là vũ khí, vậy nó tấn thăng về sau, có thể biến thành hình dạng vũ khí được không? Nguyên Khí Hoàn một mực không có cách nào tấn thăng, có phải nó không có hình dáng vũ khí cố định?
Chu Văn càng nghĩ càng thấy đúng.
Mệnh hồn do huyết mạch thiên phú và tinh khí thần tụ hợp thể, nó trưởng thành, không chỉ cần có năng lượng, còn cần ý chỉ chủ nhân.
Chu Văn đối với binh khí, cũng không có sở thích đặc biệt, binh khí gì hắn đều có thể sử dụng, đối với hắn, binh khí chỉ là công cụ, không có tình cảm nào khác.
Chu Văn cảm thấy khả năng do nguyên nhân này, khiến Nguyên Khí Hoàn một mực không tấn thăng.
- Nếu nói vũ khí, ta cần loại vũ khí gì? Đao, kiếm hay thương?
Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy tựa hồ không khác mấy, ngoại trừ thương hắn ít sử dụng bên ngoài, kiếm và đao đối với Chu Văn cơ bản giống nhau, có điều kiếm thường đâm, còn đao thường bổ.
- Ngược lại không khác mấy, chọn kiếm đi.
Chu Văn thầm nghĩ hình dáng kiếm, sau đó lần nữa vận chuyển Nguyên Khí quyết, muốn Nguyên Khí Hoàn tấn thăng.
Nhưng kết quả không có gì dùng, thời điểm Nguyên Khí Hoàn đến bước cuối cùng, lại vững như bàn thạch, nói không đột phá liền không đột phá.
- Chẳng lẽ ta đoán sai,