Bên trong Cung điện tại vực sâu, lúc này không còn vật gì, Dị thứ nguyên sinh vật bình thường không dám bén mảng tới đây, địa bàn này trước đây của Dạ Đế và Thất Hải Long Vương, hiện tại một tên chạy trốn, một tên còn lại bị Thái Cổ bào tử khống chế một nửa.
Chu Văn tìm trước tìm sau trong Cung điện một lượt, tuy nhiên lại không tìm thấy cái gì.
Nơi này chỉ có một chút vật dụng hàng ngày, thoạt nhìn Cung điện này, càng giống địa phương Dạ Đế chuyên môn dùng để nghiên cứu.
Chu Văn không hứng thú gì đối với tài liệu và dụng cụ nghiên cứu nơi này, Huệ Hải Phong lại như nhặt được chí bảo, coi đống tài liệu và dụng cụ kia bảo bối.
Chu Văn đành phải giúp hắn đem dụng cụ và tư liệu trở về, mặc dù phương hướng nghiên cứu của Huệ Hải Phong và Dạ Đế không khác nhau lắm, có điều Huệ Hải Phong không hấp tấp như Dạ Đế, kết quả hắn tìm ra, sẽ không đáng tin cậy như của Dạ Đế.
Không có thu hoạch gì, Chu Văn đến sào huyệt Thất Hải Long Vương nhìn lại một chút, lần này thật sự có phát hiện, quả nhiên có băng hà bên trong sào huyệt của Thất Hải Long Vương.
Móc ra xem xét, lấy được đồ vật như móng tay, đây rất có thể là Long trảo.
Phát hiện này khiến Chu Văn mừng rỡ, hiện tại hắn không phải đối thủ của Khủng Cụ sinh vật, có điều mượn nhờ chút đồ vật này, hắn có cơ hội làm bị thương Khủng Cụ sinh vật, thậm chí có khả năng giết chết, cho nên Chu Văn coi những vật này như trân bảo.
Nghĩ đến bản thân còn chưa đi Vô Hạn đảo, thế là Chu Văn lại đi một chuyến tới Vô Hạn đảo, bên trong phát hiện đồ vật thoạt nhìn như râu Băng Long.
- Sào huyệt Thất Hải Long Vương và thất Long Vương đều có đồ vật Khủng Cụ hóa của Băng Long, nếu như nói Dạ Đế giết chết Băng Long, vậy tại sao hắn phải mang tất cả những vật này đặt tại địa phương của thất Long Vương? Tại sao hắn không tự mình cất giữ, hoặc trực tiếp tiêu hủy.
Trong lòng Chu Văn nghi hoặc vạn phần.
Bên trong Cung điện tại vực sâu đã không còn vật gì, Chu Văn đem tất cả đồ vật của Băng Long ra nha, xương, vảy, sừng, cần, trảo, mắt, râu.
Đây đều là bộ phận trên người Băng Long Vương, thế nhưng không quá hoàn chỉnh, chẳng qua đó chỉ là một phần rất nhỏ của Băng Long.
Chu Văn có thể cảm giác rõ ràng, giữ những đồ vật Khủng Cụ hóa này, mơ hồ có liên hệ gì đó, hưng mối liên hệ này vô cùng yếu, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì.
- Thoạt nhìn hình như thiếu vật gì?
Chu Văn luôn cảm giác tám vật trên tựa hồ không hoàn chỉnh.
Chu Văn nói tới hoàn chỉnh không phải thân thể hoàn chỉnh của Băng Long Vương, mà bày cả tám đồ vật này ra bên ngoài, luôn cảm giác thiếu thốn chút gì đó.
- Đế đại nhân nói, coi Khủng Cụ sinh vật, sau khi chết cũng rất khó phục sinh, nhưng rất khó cũng không có nghĩa không có khả năng, ta thấy mấy thứ này có chút vấn đề, bằng không Dạ Đế không cách nào phân biệt đặc bọn chúng ở những địa phương khác nhau, hoàn toàn có thể tự mình cất giữ.
Chu Văn phóng đoán, trong tay Dạ Đế có đồ vật nào Khủng Cụ hóa này khác của Băng Long Vương không, có lẽ đây có thể là vật quan trọng nhất.
Sinh vật bình thường không dám động vào Khủng Cụ hóa đồ vật, càng không thể mang trên người, thế nhưng Dạ Đế tự nhiên khác, hắn vốn là Khủng Cụ cấp, hẳn không vấn đề gì.
Có điều hiện tại không biết Cung điện đi nơi nào, Chu Văn cũng không muốn tái kiến hắn, càng không thể lấy đồ vật trong tay hắn.
Mấy ngày kế tiếp, Huệ Hải Phong làm một chút công việc nghiên cứu, đồng thời nắm giữ đống tài liệu, dụng cụ kia của Dạ Đế, khiến Huệ Hải Phong càng thêm phần chắc chắn giải quyết vấn đề của Tần Linh.
Hắn đã bắt đầu ra tay chuẩn bị, tin tưởng không lâu sau đó, có thể hoàn thành.
Chu Văn không hiểu những thứ kia, trong