Sau khi rời khỏi cửa hàng, Lý Huyền hỏi Lý Bản Dụ:
- Lý ca, ngươi nói tên Ước Sắt muốn làm gì vậy?
- Cái này…
Lý Bản Dụ có chút lưỡng lự.
Lý Bản Ức lại tức giận nói:
- Có cái gì không thể nói, tên Ước Sắt kia chính là một tên bạch nhãn lang.
Qua lời Lý Bản Dụ, đám người Chu Văn mới biết cặn kẽ tình huống.
Không khác phỏng đoán của Chu Văn lắm, mẫu thân Ước Sắt và thê tử Lý Bản Dụ là chị em ruột, sau này lúc Ước Sắt mười hai mười ba tuổi, cha mẹ bọn hắn tiến nhập Dị thứ nguyên lĩnh vực thần bí rồi không trở về nữa, từ đó Ước Sắt trở thành cô nhi.
Thế Lý Bản Dụ và thê tử hắn thu dưỡng Ước Sắt, mặc dù không thể tận tình như Lý Bản Ức, nhưng cũng tận lực chiếu cố, khiến hắn không cần phải lo chuyện cơm áo gạo tiền, hơn nữa còn cung cấp cho hắn đủ loại tài nguyên.
Mặc ngoài Ước Sắt cực kỳ cung kính bọn hắn, sau khi lớn lên còn giúp bọn hắn kinh doanh nhà máy, ai biết hắn trong bóng tối động tay động chân, khiến rất nhiều lợi nhuận tài chính trong nhà không cánh mà bay, kém chút khiến nhà máy đóng cửa.
Lúc này Lý Bản Dụ hoài nghi Ước Sắt, cuối cùng điều tra ra vấn đề, nếu không phải nể tình mẫu thân hắn tạ thế, Lý Bản Dụ đã sớm cho hắn vào tù.
Còn phương diện chi tiết thế nào, Lý Bản Ức cũng không nói nhiều như vậy, có điều nghe ra, Ước Sắt khẳng định không đơn thuần chỉ làm những việc như vậy, bây giớ hắn còn đánh chủ ý tới trứng Thần thoại Phối sủng, quả thực vô liêm sỉ cực điểm.
Lý Huyền và Chu Văn nghe xong, đều ngẩn cả người, không ngờ trên đời này còn loại người như vậy.
Mà đây cũng không phải tin đồn, hôm nay tận mắt thấy Ước Sắt, khó trách Lý Bản Ức chán ghét hắn như vậy.
- Loại người này lại được Thủ Hộ giả nhìn trúng, xem ra tiêu chuẩn của Thủ Hộ giả cũng không có gì đặc biệt.
Lý Huyền nói.
Lý Bản Ức bên cạnh, hếch miệng nhỏ nhắn lên:
- Các ngươi biết tên của Thủ Hộ giả của hắn là gì không? Tên cùa hắn gọi là Hoang Ngôn.
- Thủ Hộ giả xếp hạng thứ mười bốn sao?
Lý Huyền và Chu Văn lập tức nghĩ đến Thủ Hộ giả trên bảng xếp hạng.
- Đúng vậy, mặc dù Ước Sắt một mực không nói Thủ Hộ giả của hắn gọi là gì, nhưng một khi lên bảng không lừa dối được. Ta suy đoán, Thủ Hộ giả này khẳng định bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực Hoang Ngôn Mê Cung, nghe cái tên và tiêu chuẩn thôi cũng biết Ước Sắt và Thủ Hộ giả của hắn không phải đồ tốt gì.
Lý Bản Ức nói.
Dị thứ nguyên lĩnh vực Hoang Ngôn Mê Cung này, trước đó Chu Văn đã nghe Toa Đế nói qua, là một trong những Dị thứ nguyên lĩnh vực nổi danh nhất phụ cận Băng Sương thành.
Bên trong Hoang Ngôn Mê Cung, tuyệt đối không thể nói thật, nếu nói thật, sẽ bị cấm kỵ chi lực Hoang Ngôn Mê Cung giết chết, cho nên nhân loại tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực kia, bình thường đều che miệng lại, không để bản thân nói chuyện, để tránh phát động cấm kỵ chi lực.
Dù sao người bình thường, không thể không nói một câu nói thật.
- Lão ba, vừa rồi ngươi ngăn Chu Văn làm gì, để Chu Văn dùng Bạo Quân Bỉ Mông cùng Thái Tuế đánh bại hắn, xem hắn còn phách lối thế nào nữa?
Lý Bản Ức nói.
- Dù sao hắn có Thủ Hộ giả bên người, không nên so đo với hắn nhiều.
Lý Bản Dụ lại sợ Chu Văn bị thụ thương.
Mặc dù Bạo Quân Bỉ Mông cùng Thái Tuế khả năng rất mạnh, nhưng như lời Ước Sắt nói, hiện tại hầu hết mọi người đều cho rằng Thủ Hộ giả vô địch, Phối sủng căn bản không cách nào địch nổi, bằng không trên bảng xếp hạng tại sao Thủ Hộ giả đều đứng đầu hết/ Không có bài danh Phối sủng nào vượt qua những Thủ Hộ giả kia.
Cho nên Lý Bản Dụ ngăn cản, miễn đám người Chu Văn bị Thủ Hộ giả gây thương tích.
- Thủ Hộ giả thì sao? Một mình Bạo Quân Bỉ Mông thôi cũng đủ đánh bại hắn, huống chi còn có Thái Tuế.
Lý Bản Ức nói.
- Nguyên lai các ngươi thấy Thủ Hộ giả của ta yếu như vậy, khó trách thúc thúc không chịu đem trứng