Lan Thi và Toa Đế đều chọn đáp án A Sinh, rõ ràng nói cho Chu Văn biết, hắn không cần cố kỵ gì.
Nếu ngay cả bọn họ cũng không thèm để ý, Chu Văn càng không cố kỵ gì nữa, tên Ước Sắt này, thật sự khiến người khác chán ghét, hiện tại có thể nhân cơ hội xử lý Thủ Hộ giả, nhất cử lưỡng tiện.
Lấy được đáp án vể sau, Chu Văn nhìn về phía Lý Bản Ức hỏi:
- Ngươi nguyện ý để ta thay thế ngươi đánh cuộc với hắn không?
- Đương nhiên nguyện ý, làm ơn cho hắn biết, Thủ Hộ giả cũng không có gì ghê gớm.
Lý Bản Ức hưng phấn nói.
- Không phải ngươi muốn khiêu chiến ta sao? Hiện tại có thể.
Lúc này Chu Văn nhìn về phía Ước Sắt nói.
- Ngươi thật sự tự tin, ngay cả Thủ Hộ giả cũng không để trong mắt sao?
Ước Sắt khinh thường mà bĩu môi, sau đó nhìn về phía Lý Bản Dụ hỏi:
- Thúc thúc, hắn có thể đại biểu các ngươi sao? Nếu hắn thua, ngươi có chịu đem trứng Thần thoại Phối sủng cho ta mượn không?
Lý Bản Dụ hơi do dự, Lý Bản Ức lại nhìn về phía hắn nói:
- Ba ba, thỉnh ngài đáp ứng đi, Chu Văn có được Phối sủng mạnh nhất Thái Tuế và Bạo Quân Bỉ Mông, hắn sẽ không thua, cầu xin ngươi, ba ba.
Lý Bản Dụ kỳ thật không tin tưởng Chu Văn như Lý Bản Ức, có điều trứng Thần thoại Phối sủng trân quý thế nào, chung quy vẫn thuộc về Lý Bản Ức, có một số việc, hắn cần phải trực tiếp trải nghiệm.
Chu Văn có thể thắng tự nhiên tốt, nhưng nếu thua, cũng cho Lý Bản Ức một bài học đắt giá, để hắn mãi mãi không quên.
Tuy rằng đại giá là một khỏa trứng Thần thoại Phối sủng, nhưng Lý Bản Dụ thấy, đây cũng không thể cái giá không thể tiếp thu.
Nếu Chu Văn biết Lý Bản Dụ suy nghĩ như vậy, chỉ sợ hắn sẽ cảm thán, nhỉ tử nhà có tiền thật sự quá hạnh phúc.
- Thúc thúc, không phải ta không tin ngươi, nhưng có một số việc, cần ký kết hợp đồng, miễn lúc đó không rõ ràng, lại tổn thương đến tình cảm gia đình.
Ước Sắt nói.
Lý Bản Dụ nhăn mặt lại, hắn còn chưa nói cái gì, Chu Văn tiếp lời nói:
- Nếu ký kết hợp đồng, trong quyết đấu có gì tổn thấy, hai bên tự mình phụ trách, miễn phiền toái.
- Đúng vậy, miễn Ước Sắt bị đánh khóc, lại muốn đến chỗ tộc trưởng cáo trạng.
Lý Bản Ức tiếp lời nói.
- Còn nữa, ta thua, ngươi có thể lấy trứng Phối sủng, nếu ngươi thua thì sao?
Chu Văn nhìn Ước Sắt nói.
- Ta sẽ không đề cấp đến chuyện mượn trứng Phối sủng nữa.
Ước Sắt không biết ngại nói.
Chu Văn muốn nói cái gì, Lý Bản Dụ lại lắc đầu nói:
- Cũng được, về sau không làm phiền chúng ta là được.
Chu Văn cảm thấy Lý Bản Dụ có suy tính của mình, vạn nhất đồ vật hiện tại Ước Sắt muốn về sau hắn lại dây dưa không thôi, nói chung cũng phiền toái.
Dù sao Lý Bản Dụ nói như vậy, Chu Văn cũng không nó thêm gì nữa, Ước Sắt rất nhanh làm hai bản hợp đồng, đám người Chu Văn xem không vấn đề gì về sau, hai bên đều ký tên vào hợp đồng.
- Nếu công bằng quyết đấu, như vậy ngày mai chúng ta chiến đấu tại các đấu trường gia tộc ta đi. Để mọi người biết, thời đại của Thủ Hộ giả đã đến.
Ước Sắt thu hồi hợp đồng về sau, ngạo mạn nói.
Trước khi Thủ Hộ giả xuất hiện, Chu Văn có thể nói chính là đại biểu cao cấp nhất trong thế hệ trẻ, bản thân vừa có Phối sủng cường đại, hơn nữa thiên phú lại cực cao.
Bên trong Lục đại gia tộc anh hùng, không ai không biết Chu Văn, ngay cả nhân vật thế hệ trước, đối với Chu Văn cũng thập phần kiêng kỵ.
Hắn muốn chiến một trận với Chu Văn, không chỉ muốn viên trứng Thần thoại Phối sủng kia, hắn còn muốn nói cho mọi người biết, Ước Sắt hắn mới là thiên tài chân chính, là người được Thần Linh tán thành, những người trước kia gọi là thiên tài, chỉ do bản thân nhân loại thổi phồng mà thôi, căn bản không đủ trình độ để Thần tán thành.
Cho nên hắn lựa chọn