Giờ ra chơi, trong khi mọi người tấp nập chạy xuống canteen thì ở lớp, Thích An Nhiên cùng với các nam chủ đang đứng đối mặt nhau ngoại trừ Thích Lăng Vân. Luyến Mặc Hủ đứng trước mặt Thích An Nhiên cùng nam chủ lên giọng:
- Thật không ngờ tôi lại được nhìn thấy bộ dạng thật của cô. Trông cũng bình thường thôi.
- Vậy sao cô không tự mình soi gương lại đi !
Thích An Nhiên khinh bỉ nói rồi ngồi xuống ghế. Du Trần Phong lên tiếng:
- Luyến Mặc Hủ, cô đừng có mà quá đáng !
- Hahaha, bây giờ anh lại đi bênh vực ả ta. Sao lúc trước các người nói giúp tôi kinh lắm cơ mà.
Luyến Mặc Hủ trào phúng liếc nhìn về các nam chủ mà nói khiến họ rơi vào trầm mặc.
Thích An Nhiên ngồi đó liếc nhìn đấm người trước mặt mình mà không khỏi ghê tởm. Cô nói:
- Các người... dù gì tôi cũng là người đến từ nơi khác nên để tôi nói cho các người nghe:
Thứ nhất, các người chỉ là những nhân vật được tạo ra từ bàn tay của người ở thế giới của tôi
Thứ hai, nơi này chỉ là trong tiểu thuyết. Mà trong tiểu thuyết thì các người chính là nhân vật chính, bao gồm cả cậu- Thích Lăng Vân ( chỉ về phía Thích Lăng Vân )
Thứ ba, vì tôi là người đến từ thế giới mà đã tạo ra các người nên tôi biết hết tất cả những gì đã, đang và sẽ xảy ra
Thứ tư, các người( chỉ về nam chủ ) sau cùng cũng sẽ sống hạnh phúc bên cô ta ( chỉ về Luyến Mặc Hủ ) nên tốt nhất là các người cứ thuận theo quỹ đạo cũ đi. Cũng chính vì các người mà Thích Dạ Lan mới bị Luyến Mặc Hủ hại chết và tôi ở đây. Tốt nhất là nên tránh xa tôi và chị ấy ra. Nếu không hậu quả các người không gánh chịu được đâu. Cứ yên phận là những nhân vật chính đáng kính đi.
Thích An Nhiên nói một hơi. Những câu nói của cô cứ chạy trong đầu của bọn họ. Luyến Mặc Hủ nói một cách điên dại:
- Mày thì biết cái gì chứ? Chỉ vì mày xuất hiện mà cuộc đời tao mới thay đổi. Đáng lí ra mày nên ở lại cái thế giới của mày đi. Cả ả Thích Dạ Lan nữa, sao không chết quách đi, như thế tao mới sống hạnh phúc bên những người con trai mà tai thích chứ. Vì cớ gì mà chúng mày lại thay đổi cuộc sống của tao cơ chứ? Hả ?
Chát ! Một bên má của ả in hằn vết đỏ của bàn tay. Ả ôm mặt nhìn người vừa tát mình. Phải, người vừa tát ả không ai khác chính là Thích Dạ Lan. Cô vì đến trường tìm Thích An Nhiên nên đã nghe được tất cả những gì mà họ nói. Ánh mắt nổi lên sát khí mà chính mình cũng không nhận ra, Thích Dạ Lan lạnh lùng nói:
- Tốt nhất là cô nên yên phận chút đi. Ngay từ đầu tôi đã không muốn cô bước chân vào cửa nhà Thích gia rồi. Đừng tưởng tôi không biết cô đã làm gì. Cấu kết với tên chủ tịch ở bên Cenla đưa gián điệp vào công ty của tôi để phá hoại, qua lại với hàng chục tên đàn ông, phá thai không dưới 10 lần, còn sử dụng cả thuốc cấm. Nhiêu đó cũng đủ để nói rằng cô không có tư cách để vào Thích gia.
Đám nam chủ nghe xong thì sốc nặng, không thể tin vào tai của mình. Dù hôm ở Thích gia, họ đã được nghe nhưng việc Luyến Mặc Hủ sử dụng thuốc cấm thì họ chưa hề nghe đến. Vậy mà