" Cảm ơn ngươi, Xích Khao, phiền ngươi đã mang những thứ này đến đây...." Một nông phu cầm lấy những vật dụng đã được sửa chữa lại khách sáo nói.
" Không có gì, Bá lão, à mà sao ta không thấy con gái út của ngươi đâu nhỉ ??? " Xích Khao nghi hoặc hỏi, trong ấn tượng của nàng thì hình như Bá lão này có quan hệ khá mật thiết với gia đình nàng, bởi con út của lão cũng là em dâu tương lai của nàng mà.
" Chắc nó lại đi chơi với tiểu Hồ rồi...." Quả nhiên theo ánh mắt của cả hai người nhìn ra xa thì trông thấy một bé gái khả ái không kém em trai mình đang đùa nghịch cùng nhau, hai đứa bé chơi khá nhiều những trò chơi dân gian như đuổi bắt, bịt mắt bắt dê,....Đó là người ngoài cuộc không nghe được bọn nhỏ nói chuyện thôi chứ thực chất nếu nghe được chắc chắn sẽ hiểu được vẻ bề ngoài dễ đánh lừa nhân tâm như thế nào..
" Ca ca, ngươi nói bao giờ ta mới được gả cho ngươi vậy ??? " Thường thì ở thời đại này nữ hài tử luôn trưởng thành sớm hơn những nam hài cùng tuổi, tuy vậy nàng vẫn kém xa hài đồng ở trước mắt nàng lúc này.
" Nga muội, chẳng lẽ ngươi lại không tin vào phu quân tương lai của ngươi a ?? Ta cam đoan chúng sẽ thoát khỏi được tên bạo quân kia.." Nam hài vỗ về khuôn mặt non nớt của nàng nhưng không kém phần mị hoặc chúng sinh của nàng, an ủi nói.
" Nhưng ta sợ ngươi về sau sẽ không cần ta nữa, ai bảo ngươi càng lớn lên càng tuấn mĩ như vậy đâu..." Tiểu loli si ngốc sờ khuôn mặt nam hài, không đành lòng nói, không nhắc gì thêm về vấn đề gây phiền muộn kia.
Nếu anh em đọc qua về những truyền thuyết liên quan đến cô nàng này, chắc hẳn sẽ biết đến câu chuyện vị vua muốn lấy được trái tim của trẻ em để chế thuốc trường sinh bất tử.
Nhân gian nơi Thiên Hồ hàng lâm xuống cũng trùng với một kiếp nạn trong Tây Du Kí về tên bạo quân đó.
Tất nhiên , đừng nói là vua, chúa hay thần , quên là Ngọc Hoàng tân nhiệm còn là lão bà của hắn sao ?? Ngươi có ngưu bức có ngưu bằng nàng không ?? Thậm chí , tùy tiện một cái búng tay của Thiên Hồ cũng dư sức giết tên này.
Nhưng như vậy thì còn gì để giải trí trong vài chục năm ở đây nữa, vì vậy hắn thử để yên xem tên này có dám đụng đến mình không...!Còn đã đụng đến thì chắc chắn ngay cả thây lẫn hồn đều không còn..
Trong lúc hai tiểu khả ái đang thì thầm gì với nhau mà Xích Khai căng tai nghe mãi không được, thì khung cảnh đều đã ngả về chiều.
Trùng hợp thay, nơi đây lại đúng là cảnh biển tuyệt đẹp hấp dẫn ánh mắt Xích Khao ngắm nhìn nó.
Khi mặt trời biến mất và để lại một trò chơi của những sắc thái vàng, từng tia sáng mỏng manh yếu ớt mà đem lại vô số cảm xúc lắng đọng trong tâm trí nàng, có lẽ những khoảnh khắc ngắn ngủi đó sẽ mãi mãi đọng lại trong ký ức nàng.
" Tỷ tỷ, chúng ta trở