Rất nhanh, tiểu Thường Nga bị cuốn hút vào nhiều những câu chuyện khác nhau, từ ngao du tới những miền cổ tích xa xưa, tới cả những câu chuyện kì lạ thời khai sinh lập địa...Chắc chắn có người nghĩ Thiên Hồ sao không bắt nàng về luôn đi cho nhanh, việc gì phải dỗi hơi tự thân hạ phàm làm gì cho mệt..
Đương nhiên cách đó cũng vô cùng không tệ để áp dụng nhưng sẽ làm mất đi phần nào thú vị, ở cảnh giới hắn hiện tại thì tận hưởng quá trình nhìn con mồi tự xà vào lòng mình luôn khiến cho tâm trạng sẽ được thoải mái hơn nhiều...
Ở chiều hướng khác cũng là cách đơn giản nhất để cho tâm cảnh tự động được thư giãn, tránh xuất hiện tâm ma quấy nhiễu...Chính vì điều này mà rất ít khi bắt gặp được tính khí của Thiên Hồ xuất hiện chiều hướng tiêu cực thay vào đó hắn vẫn ung dung tự tại, thỏa thích làm những điều mà mình thích...Đó là mục đích để hắn tu luyện và cố gắng thăng tiến cảnh giới chỉ đơn giản là để bảo vệ những người thân yêu của mình.
" Uy...Bại hoại...Ngươi đang suy nghĩ gì vậy...." Tiểu Thường Nga cảm giác được tâm trạng hắn đột nhiên sa sút nên hiếu kì hỏi, lúc nãy nàng cố hết sức vùng vẫy khỏi lồng ngực hắn nhưng đều bất thành, thế nên giờ phải ngoan ngoãn nằm trong đó, vẫn luôn không rời mắt khỏi khuôn mặt tuấn mĩ bất phàm.
" Ân..Ta chỉ đang suy nghĩ giờ nên làm gì với tân nương của ta..." Thiên Hồ trêu chọc làm gương mặt nhỏ của nàng không khỏi đỏ bừng lên, giận dỗi đấm nhẹ mấy cái vào người hắn.
Dĩ vãng, chỉ cần gặp người lạ thì chắc chắn nàng sẽ hét lớn lên hoặc đuổi ngay tên đó ra khỏi đây mà không chút do dự.
Bởi vậy, tuấn mĩ cũng là lợi thế không nhớ trong lòng bất kì ai, thế giới quan trọng nhất vẫn là sắc đẹp mà, thêm chút dụ hoặc yêu hồ nữa là đã biến hình ảnh hắn khó phai trong lòng bất kì những người phụ nữ nào, tính luôn cả loli.
" Hừ, ta đã có hôn phu rồi, ai thèm gả cho ngươi chứ ?? " Tiểu loli tuy trong lòng vui vẻ nhưng vẫn giả vờ không biểu hiện ra bên ngoài định nghịch hắn một chút.
" Vậy thì ta chỉ cần giết tên đó là xong, không phải sao ?? Vừa hay đó lại là sở trường của ta..." Thiên Hồ vừa nói vừa biểu diễn luôn trước mắt tiểu Thường Nga, con dao gọt hoa quả trên bàn cứ thế vô thanh vô tức bay vào lòng bàn tay hắn, phập một phát, nó đã cắm sâu vào chiếc cột cứng nhất trong nhà khoảng tầm gần chục centimet.
" Ngươi là sát thủ hả ?? " Tiểu loli càng ngày càng muốn tìm hiểu về người thiếu niên nhận mình là phu quân của nàng này.
" Không dối gạt ngươi, thực ra nhiệm vụ của ta là tới ám sát ngươi..Nhưng giờ ta lại đổi ý, muốn biết vì sao không ?? " Thiên Hồ không đáp lại mà chỉ hỏi ngược lại tiểu loli.
" Vì sao ngươi đổi ý ?? " Tiểu loli manh manh đôi mắt tớ của mình chăm chú lắng nghe hắn trả lời mình.
Chết ?? Nếu hắn muốn giết nàng thì đã vô thanh vô ảnh giết nàng ngay từ khi nàng trong phòng tắm bước ra rồi, việc gì phải phí lời nhiều như vậy.
Ngươi gặp qua tên sát thủ nào nói nhiều như này chưa ?? Ngược lại nàng sớm biết tên này chỉ là doạ mình nên chỉ muốn nghe lí do từ hắn thôi.
" Vì ta muốn bắt ngươi về làm phu nhân của ta !!.
" Câu nói như một hồi chuông, rung động không ngừng trong tâm trí nàng, đây có khác gì lời cầu hôn là bao, tiểu Thường Nga giờ xấu hổ tột độ không ngẩng lên nhìn hắn nữa, tuy vậy hắn lại bắt nàng nhìn thẳng vào mắt mình, bá đạo chặn lại môi nàng...Tiểu loli ánh mắt e lệ khép hờ lại mặc cho tên nào đó tác quái trên cơ thể đã phát dục vài phần của mình.
Dựa theo truyền thuyết nguyên bản, xưa kia, Thường Nga và chồng của mình là Hậu Nghệ đã từng là những vị thần bất tử sống trên