Đã có thêm thành viên đồng hành cùng thì tất nhiên chuyến đi sẽ càng thêm thú vị hơn, nhiều việc được A Hân xử lí vô cùng tốt!.
Điều đó chắc chắn không cần phải bàn cãi gì nhiều, hai cô nàng này đã không ra tay thì thôi, nếu mà đã ra tay thì luôn làm kẻ thù phải khiếp sợ bởi độ tàn độc của cả hai.
Hoài Diễm đã đủ làm người ta đau đầu thì nay có thêm A Hân, Quyết Liêm Đại Tướng tên mới do Hoài Diễm đặt, thì càng như hổ mọc thêm cánh, đi đến đâu cũng nghe thấy những câu chuyện kinh dị mà cả hai đã làm ra.
Giả dụ như đám đạo tặc ngày ngày làm phiền dân làng, bắt trộm thôn nữ, không chuyện tán tận lương tâm nào không làm!.
mấy ngày sau người ta đã thấy chúng bị treo cổ tập thể trên một thân cây cao nhất làng và còn rất rất nhiều những câu chuyện thần bí được người ta lưu truyền lại!
“ Chủ nhân, ngài muốn ta xử luôn cô nàng cây cối này không ?? Ta nghĩ máu của nàng sẽ có màu xanh như trong cuốn sách mà ta từng đọc a!.
”.
Lúc này A Hân mặt ao ước đem theo một cô gái xinh đẹp thanh thuần xinh đẹp đang bi phẫn mà không phát ra lời do A Hân đã bịt miệng nàng lại bằng một mảnh vài không biết được lấy từ đâu!
“ Đừng làm rộn, A Hân! Để nàng xuống đây cho ta xem thử một chút đã rồi ngươi muốn làm gì thì làm!.
” Thiên Hồ vừa nói vừa âm thầm nháy nháy mắt với A Hân, cô nàng gật gật đầu rồi giả bộ.
“ Quá tốt rồi, chủ nhân!.
Ngươi cứ thong thả xem còn ta đi chuẩn bị bữa tối đã!.
” A Hân đáp lại càng làm thiếu nữ có cảm giác muốn tự sát tức khắc tuy vậy lại bị điểm huyệt nên chỉ biết rưng rưng nước mắt, thầm hối hận vì muốn ăn thịt người đàn ông này! Thông tin này nàng vô tình nghe được từ miệng yêu quái nào đó, vì ước mộng trường sinh mà nàng quên mất không nghe hết câu chuyện về độ nguy hiểm từ Hoài Diễm và A Hân! Nhưng trên thế giới làm quái gì có thuốc hối hận mà nàng muốn, sai lầm một ly rất có thể phải trả giả bằng cả sinh mạng mình.
“ Tiểu thảo thảo, lá gan ngươi cũng không nhỏ nhỉ ?? Dám tìm đến ta để đạt được trường sinh!.
Ngươi biết kết cục của những kẻ thù trước kia của ta là gì không ?? " Thiên Hồ câu lên cằm nàng, nhìn vào mắt nàng hỏi!
" Đừng nói là đám tặc lần trước cũng là kẻ thù của ngươi thế nên! nên!.
" Hạnh Tiên lắp bắp.
.
" Không tồi, ngươi nhanh như vậy đã tìm ra manh mối! Tiếc là không có thưởng cho ngươi! " Đặt nàng lên đùi mình, Thiên Hồ đầy tán thưởng Hạnh Tiên nhanh trí, mỗi tội nàng thì nỗi bất an ngày một tăng dần lên, nàng cũng không muốn bị treo cổ trên thân cây giống mấy tên kia, ngươi nghe qua một cái cây thành tinh lại bị giết bằng